Phát thanh xúc cảm của bạn !

Buông bỏ một mối quan hệ

2023-12-15 04:20

Tác giả: Quy Khứ Lai Hề


/* Vast 2.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] /* Vast 3.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa]

blogradio.vn - Khi tôi đã bỏ qua sự ràng buộc cảm xúc và bắt đầu suy nghĩ một cách lý trí hơn, hàng loạt vấn đề đã xuất hiện. Chúng tựa như một loạt các chuỗi tín hiệu cảnh báo và tôi thực sự đã ngộp thở bởi những bất ổn trong mối quan hệ này.

***

Thực ra buông bỏ một mối quan hệ không có gì đáng sợ, cũng không có gì đáng trách, chỉ là đã đến lúc chúng ta phải sống cho chính mình nhiều hơn một chút rồi thôi.

Tôi quen cô ấy qua một người bạn chung của cả hai. Thực ra ngay từ trước khi làm quen, chúng tôi đã biết đến nhau bởi cùng học chung một môn được phân theo lớp hành chính. Thời điểm ấy, chúng tôi chỉ là bạn cùng lớp. Sau này, chúng tôi là bạn. Tuy nhiên, trong một khoảng thời gian dài sau đó, tôi bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ về việc liệu rằng mối quan hệ của chúng tôi có nên trở về điểm xuất phát hay không. Suy nghĩ ấy tựa như một cuộn chỉ rối vậy, cho dù tôi có cố tìm kiếm giải pháp gì đi chăng nữa thì dường như tất cả chúng đều không thể giải quyết mớ bòng bong ấy.

Đương nhiên chẳng phải tự nhiên mà suy nghĩ ấy lởn vởn trong tâm trí tôi lâu như vậy. Chúng tôi đã có một khoảng thời gian khá thân thiết, đặc biệt là sau khi chúng tôi trở về từ khu quân sự. Ba tuần cùng ăn, cùng ngủ, cùng học tập, cùng vui chơi đã cho chúng tôi những kỷ niệm thực sự tốt đẹp với nhau. Những tưởng sự thân thiết ấy sẽ là bàn đạp cho mối quan hệ khăng khít của chúng tôi sau này thì giờ đây nó lại trở thành gông xiềng khóa chặt tôi trong những trăn trở về phẩm cách.

Bản thân tôi là người hướng nội và nhạy cảm với cảm xúc. Điều ấy khiến tôi trở thành một người giỏi lắng nghe. Tôi luôn sẵn sàng để trở thành một điểm tựa cảm xúc cho ai đó mỗi lúc họ cần và sẽ mỉm cười chúc phúc mỗi khi họ rời đi. Có lẽ vì vậy, cô ấy đã tìm đến tôi.

Nhưng sự lặp lại quá thường xuyên và liên tục những lời ai oán và cảm xúc tiêu cực của cô ấy dần khiến tôi sụp đổ. Tôi bắt đầu thiếu kiên nhẫn với những câu chuyện của cô ấy, những câu chuyện lặp đi lặp lại một nguyên nhân xuất phát mà chính bản thân cô ấy không nhận ra hoặc đã phớt lờ nó dù tôi đã cố tình ám chỉ nhiều lần.

Tôi tự hỏi liệu có phải tôi chỉ tự cho là mình giỏi lắng nghe? Điều ấy tôi không tự trả lời được. Vậy nên, tôi đã tìm kiếm câu trả lời cho mình từ những người bạn khác nữa. Dù chẳng có khẳng định chắc chắn nào nhưng việc ấy đã khiến tôi vững tin hơn ở bản thân. Có lẽ vấn đề không chỉ đến từ một mình tôi, đã đến lúc tôi phải nghiêm túc suy nghĩ về mối quan hệ này.

Khi tôi đã bỏ qua sự ràng buộc cảm xúc và bắt đầu suy nghĩ một cách lý trí hơn, hàng loạt vấn đề đã xuất hiện. Chúng tựa như một loạt các chuỗi tín hiệu cảnh báo và tôi thực sự đã ngộp thở bởi những bất ổn trong mối quan hệ này.

Tôi đã bị lợi dụng cảm xúc. Đó là kết luận đáng buồn nhất mà tôi nhận ra sau một chuỗi ngày dài chìm đắm trong những suy nghĩ và hồi tưởng về mối quan hệ giữa hai người chúng tôi. Tôi sẵn sàng lắng nghe nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc tôi sẵn sàng trở thành một cái thùng rác để cô ấy trút bỏ những cảm xúc tiêu cực của cô ấy lên đầu tôi như thế. Nhìn cách cô ấy vô tư nói rằng: “Đôi khi có những chuyện không liên quan gì đến mày nhưng tao thấy khó chịu thì tao cũng nói với mày hết đấy thôi!” khiến tôi bỗng thấy chạnh lòng. Chẳng lẽ suy nghĩ và cảm xúc của tôi trong mắt cô ấy không đáng tôn trọng đến thế sao? Cô ấy có từng nghĩ đến tôi cũng sẽ mệt mỏi với những cảm xúc quá đỗi tiêu cực mà cô ấy cứ ngày ngày đến tìm tôi trút bỏ? Những lời oán thán của cô ấy không phải là một câu chuyện có chiều sâu như những người khác đã tìm đến tôi để trải lòng. Chúng đơn thuần là những đám mây đen kéo đến để đổ cơn mưa cho vơi đi u sầu và rồi sẽ bay đi mất khi trời hửng nắng. Tôi đã tự dày vò bản thân trong những cơn mưa ấy như thế, để rồi kẻ khó chịu và mỏi mệt lại chính là bản thân mình. Tôi không nhận được sự chiêm nghiệm trong những câu chuyện của cô ấy như khi tôi lắng nghe người khác nói. Cái tôi nhận được là câu thành ngữ “mua dây buộc mình”.

Rất nhiều tín hiệu ập đến, và sự thất vọng của tôi về mối quan hệ này tích tụ ngày càng nhiều. Tôi nhận ra cô ấy không thực sự quan tâm đến tôi hay tỏ ra tôn trọng tôi như cách tôi cố gắng để duy trì mối quan hệ này. Cô ấy quay đi và bỏ tôi lại với một nửa lời nói chưa kịp thốt ra khỏi miệng. Cô ấy ríu rít câu chuyện của cô ấy bên tai tôi trong giờ học, ngay cả khi tôi đang cố tập trung nghe giảng viên nói về những điều trọng tâm cần ghi nhớ. Cô ấy từ chối việc chia sẻ rủi ro và gánh nặng trong lúc chúng tôi làm việc nhóm cùng nhau bởi sự ưu tiên của cô ấy chưa bao giờ là tập thể chứ đừng nói đến ai khác. Nụ cười của tôi quả thật đã cứng lại trong khoảnh khắc cô ấy từ chối việc viết phần kết luận chưa đến một trang giấy cho bài tập nhóm của chúng tôi với lý do cô ấy có làm những phần chính đâu mà biết kết luận cái gì. Tôi không tin nổi vào tai mình khi nghe lý do kệch cỡm ấy. Đó là bài tập nhóm của chúng tôi, của không phải chỉ mình tôi hay ai đó khác mà còn là của cô ấy nữa. Nhưng cô ấy thờ ơ với nó đến mức nào mới có thể thốt ra từ “không biết”? Nực cười biết bao, tôi đã cố tình nhường những phần việc dễ hơn ở giai đoạn đầu cho cô ấy vì biết cô ấy đang bận việc câu lạc bộ và giờ thì cô ấy lại biến nó thành lý do để từ chối đóng góp cho những phần việc ở giai đoạn sau.

Tôi biết, tôi không thể tiếp tục duy trì mối quan hệ này thêm nữa. Quyết định buông bỏ đôi khi rất khó khăn nhưng lại rất cần thiết, đặc biệt là với tôi lúc này. Tôi không thể lãng phí bản thân, cũng như không thể tự dày vò bản thân được nữa rồi. Người không cùng chí hướng, chung quy cũng không thể đi với nhau lâu dài được.

© Quy Khứ Lai Hề - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Tình Yêu Của Chúng Ta Từng Đẹp Như Ngôn Tình | Blog Radio 888

Quy Khứ Lai Hề

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thủ đô yêu dấu

Thủ đô yêu dấu

Ước mơ của tôi là được đến thủ đô Thủ đô dấu yêu bốn ngàn năm văn hiến

Tình yêu của đất

Tình yêu của đất

Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.

Phù sa

Phù sa

Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.

Sóng

Sóng

Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.

Tập lớn

Tập lớn

Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.

Những con sóng

Những con sóng

Nếu ngày nay biển không có sóng Thì biển muôn đời chẳng có màu xanh

Xúng xính là em

Xúng xính là em

Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.

Nơi tôi sinh ra

Nơi tôi sinh ra

Hải Dương nơi tôi sinh ra Nơi đồng lúa chín Vị ngọt phù sa

Cách thành công của người thích an nhàn

Cách thành công của người thích an nhàn

Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.

back to top