Phát thanh xúc cảm của bạn !

Cảm ơn em đã mang ánh sáng đến cho tôi

2016-10-30 01:16

Tác giả:


/* Vast 2.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] /* Vast 3.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa]

blogradio.vn - “Hãy ra khỏi nơi này! Em sẽ kéo chị ra khỏi nơi chị đang ẩn nấp này!” Với cá tính ấy, đã nói là sẽ làm và sẽ làm đến cùng, em mạnh mẽ hơn nhiều cô gái khác tôi từng biết. Em nghĩ nhiều cách đưa tôi ra khỏi “cái mai rùa” của mình.

***

Em trong mắt tôi là một cô gái trắng trong như những đóa hoa cải Mộc Châu vào mùa. Em là một cô gái ngoài đôi mươi có cái tâm trong sáng, một tấm lòng nhân hậu luôn muốn giúp đỡ người khác. Nụ cười em rất tươi. Đó là nụ cười thật bởi những nếp nhăn trên gương mặt em và đôi mắt long lanh chất chứa những yêu thương. Hồi ấy, tôi như kẻ “lạc giữa ngã ba đường”, chẳng biết đi về đâu và, em đã tới một cách hồn nhiên nhất vốn có.

Những ngày ấy thực sự là quãng thời gian tồi tệ trong cuộc đời tôi. Hồi ấy, tôi may mắn được tiếp xúc với nền giáo dục tiên tiến nên tôi luôn ao ước được tiếp tục học lên cao trong môi trường ấy và tôi nghĩ tôi sẽ làm được vì tôi là người may mắn. Đấy là ước mơ của tôi. Song để thực hiện nó, tôi phải “vượt đại dương” theo đúng nghĩa của cụm từ đó. Nghĩa là tôi sẽ rời châu Á và đi về phía tây để theo đuổi sự học. Nghĩa là tôi sẽ phải có nhiều tiền hoặc phải có học bổng, và để có học bổng cũng cần phải có tiền. Điều này vượt quá khả năng của gia đình tôi. Vậy thì tôi sẽ cần một công việc có lương bổng tốt đủ để cho phép tôi làm điều tôi muốn. Tôi khi đó vừa tốt nghiệp ra trường, lại vừa từ chối công việc của một viên chức xong. Tôi tay trắng hoàn toàn nhưng ước mơ. Chính vì vậy, tôi tự đặt mình vào tình cảnh khó khăn. Càng khó khăn hơn khi tôi nộp hồ sơ xin việc ở đâu cũng bị từ chối.

Cảm ơn em đã mang ánh sáng đến cho tôi

Thời gian trôi nhanh. Thấm thoát đã hơn hai năm ra trường mà tôi chẳng làm được gì, lại còn ngập chìm trong các đống việc nhà không tên tuổi. Mọi người nhìn tôi bằng ánh mắt khác. Bao câu nói chua cay đem đến cho tôi bao nỗi kinh hoàng. Bạn bè xa lánh. Người thân nhìn tôi mà ngậm ngùi. Tôi không thiết lập được bất kỳ mối quan hệ xã hội mới nào. Tôi gần như rơi vào trạng thái bị cô lập giữa cộng đồng người từng gắn bó với mình. Tôi ngỡ ngàng đến hoang mang. Không biết làm sao để đưa mình ra khỏi tình cảnh hiện tại, tôi lo lắng đến trầm cảm và tôi rơi vào bế tắc thực sự.

Rồi một ngày em tìm tôi. Em đã khóc khi thấy tôi. Nước mắt chảy dài trên gò má. Em chỉ khóc duy nhất một lần. Nước mắt chẳng giải quyết được gì, em tự nhủ. Gạt nhanh những dòng lệ, em bảo tôi : “Hãy ra khỏi nơi này! Em sẽ kéo chị ra khỏi nơi chị đang ẩn nấp này!” Với cá tính ấy, đã nói là sẽ làm và sẽ làm đến cùng, em mạnh mẽ hơn nhiều cô gái khác tôi từng biết. Em nghĩ nhiều cách đưa tôi ra khỏi “cái mai rùa” của mình. Thoạt đầu, đó là các cuộc dạo chơi. Em đưa tôi đến nhiều nơi em nghĩ là cần thiết, gặp những ai em cho rằng tôi sẽ học hỏi được gì đó từ họ, hoặc ít nhất là thay đổi tư duy của mình. Sau đấy, em lên một danh sách dài các công ty, tổ chức đang có nhu cầu tuyển dụng để tôi tham gia ứng tuyển. Mỗi lần tìm được cái gì hay là em chạy xe thẳng đến nhà tôi, gọi tôi í ới, lời lẽ khẳng khái khuyên nhủ tôi. Trông em như đang “lên lớp” tôi vậy. Song, tôi hiểu em trông đợi gì nơi tôi. Thế là, tôi lại cùng em phân tích, cùng thực hiện rồi cùng nhận thất bại. Tôi lại tự an ủi mình, an ủi em rằng “may mắn chưa đến”. Em buồn lắm, không nói gì. Đôi mi em trập xuống. Đôi mắt em đượm sương. Bước chân nghe nặng trĩu…

Cảm ơn em đã mang ánh sáng đến cho tôi

Chợt một ngày em nhìn thẳng vào mắt tôi. “Hãy “săn” học bỗng! Đó cũng là ước mơ của em!” Nói là làm bất chấp tôi có ý ca ý kiến. Phải nói em rất giỏi trong tìm kiếm thông tin. Nhiều tập tài liệu hay cứ được in ra đều đặn gửi tới tôi. Tôi học. Tôi ôn thi. Hãy nhớ rằng để nộp hồ sơ xin học bổng nước ngoài, bạn phải thi vài chứng chỉ quốc tế ví như ngoại ngữ, v..v… Em hỗ trợ đắc lực cho tôi, kể cả lệ phí thi cử. Chúng tôi cũng đi “săn” và rồi chúng tôi cũng thất bại. Lần này, em buồn dữ lắm, chẳng muốn đến tìm tôi. Làm sao em có thể không buồn được chứ sau bao mong muốn tốt đẹp cho tôi! Thế đấy, tôi không đi học, cũng không đi làm và có một người buồn quá đến nỗi lánh mặt tôi. Em biết không, trong khoảng thời gian ấy, tôi đã suy nghĩ rất nhiều rồi quyết định sang đây, trong khu phố này, nhận công việc đơn giản này nhưng được tiếp xúc với nhiều người, những người được thừa hưởng nền giáo dục mà tôi hằng mơ ước, được họ kể cho nghe, dạy những bài học quý giá mà không sách nào ghi chép.

Sau hơn hai năm làm việc tại đây, tôi có thêm vài cái mới. Tôi dần được là chính mình.. Nghĩa là tôi sẽ cần phấn đấu thêm và tôi biết em luôn dõi theo và sẵn sàng hỗ trợ tôi. Tôi đã dám ước mơ, dám theo đuổi nó và thực hiện nó một lần. Tôi sẽ không bao giờ phải hối tiếc. Tất cả là nhờ có em! Hãy thử nghĩ xem, liệu có trường đại học nào ở trời Tây trao cho tôi một học bổng là một tâm hồn cao quý, sáng ngời hơn cả sách như em không? Tôi thấy mình thật may mắn. Cảm ơn em!

© Tào Thúy Mai – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thủ đô yêu dấu

Thủ đô yêu dấu

Ước mơ của tôi là được đến thủ đô Thủ đô dấu yêu bốn ngàn năm văn hiến

Tình yêu của đất

Tình yêu của đất

Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.

Phù sa

Phù sa

Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.

Sóng

Sóng

Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.

Tập lớn

Tập lớn

Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.

Những con sóng

Những con sóng

Nếu ngày nay biển không có sóng Thì biển muôn đời chẳng có màu xanh

Xúng xính là em

Xúng xính là em

Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.

Nơi tôi sinh ra

Nơi tôi sinh ra

Hải Dương nơi tôi sinh ra Nơi đồng lúa chín Vị ngọt phù sa

Cách thành công của người thích an nhàn

Cách thành công của người thích an nhàn

Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.

back to top