Phát thanh xúc cảm của bạn !

Cậu là phần thanh xuân mỗi khi nhớ đến tớ lại mỉm cười

2021-05-21 01:30

Tác giả: Hương Mai


/* Vast 2.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] /* Vast 3.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa]

blogradio.vn - Tớ nhận ra càng trưởng trưởng ta càng cô đơn hơn. Trưởng thành là khi chúng ta nhận ra những điều chúng ta đánh mất. Trưởng thành là khi chúng ta chấp nhận những trải nghiệm dù nó có đau đớn. Trưởng thành là khi chúng ta biết trân trọng nhau. Trưởng thành là khi chúng ta hiểu điều gì là quan trọng. Và dù trưởng thành thì cậu vẫn là thanh xuân của tớ. Phần thanh xuân mà mỗi khi nhớ lại tớ mỉm cười vì có cậu. Cảm ơn nhé - thanh xuân. 

*** 

(Tặng thanh xuân của bạn và tôi)

Nhiều khi mình thấy mình thật lạ, không chịu được lạnh nhưng vẫn cứ nhớ mùa đông. Ngày đó mình chọn ở lại vì mùa đông níu giữ, vì mùa đông có cậu. Cũng chẳng hiểu tại sao mình lại khóc khi viết những dòng này. Kỷ niệm ùa về đánh thức rất nhiều thứ, đánh thức cả những giấc mơ còn dở dang của cậu, của mình.

Lựa chọn của cậu là rời xa. Cậu bảo cậu muốn nhìn thế giới, muốn đi đến những nơi đẹp đẽ, muốn trải nghiệm .Ừ thì, cũng tốt. Cậu chọn nhiều thứ, cậu sắp xếp gọn gàng cuộc đời cậu và trong đó không có mình. Cậu bảo mình là người cậu yêu quý nhất, là người mà cậu phải đắn đo khi lựa chọn. 

Tuổi 20 cậu lựa chọn điều tốt nhất cho bản thân, tớ cũng vậy. Tớ nghĩ rằng cậu sẽ luôn thành công, sẽ luôn mạnh mẽ dù ở bất cứ đâu. Tớ ở lại và nhớ cậu thôi. Những kỷ niệm chúng ta trải qua thuở thiếu thời, những buổi tranh cãi nảy lửa của nhóm bạn, những yêu thương mà các bạn dành cho tớ - đứa con gái duy nhất trong nhóm. 

Tớ vẫn còn hay kể cho học sinh nghe. Bọn mình thỉnh thoảng vẫn nhắc tới cậu, tới những cuộc điện thoại bất chợt cậu gọi về, chỉ có tớ vẫn cảm thấy trái tim mình bị cứa. Cái thời rung rinh vì một nụ cười ấy, tớ không nói và cậu vẫn hiểu. Không biết chúng ta có thể coi là mối tình đầu không nhỉ? Chả kịp nói, chưa có cầm tay mà sao day dứt mãi đến giờ.

thanh_xuan_5

Cậu thỉnh thoảng gửi cho tấm ảnh nơi cậu qua. Thỉnh thoảng nhớ ngày gì đó liên quan tới tớ, cậu lại viết vài câu. Cậu bảo "Mai tèo, có nhớ?". Cậu bảo lựa chọn khi đó làm cậu lấp đầy những khát vọng nhưng bây giờ cậu lại thấy mất mát. Tớ bảo rằng “Hãy chịu trách nhiệm với điều cậu chọn”. Cậu thì bảo "Những đánh đổi mà khi trưởng thành cậu mới thấy nó đắt quá. Thỉnh thoảng gọi cho cho cậu để lấy dũng khí sống tiếp".

Bạn bè vẫn gặp nhau vẫn nhắc tới cậu. Tớ thì lấy chồng xa. Cậu về tớ lại không gặp được. Cậu bảo về quê chỉ muốn sống lại ngày xưa ấy. Mấy thằng ôm đàn hát quay lại và gửi cho tớ. Mắt tớ lại cay. Ngày xưa không trở lại.

Nhiều khi tớ nghĩ thời thanh xuân của tớ thật hạnh phúc khi có cậu. Cái thời mà cậu đã yêu thương và bảo vệ tớ. Tớ nghĩ không phải tình yêu mà như tình thân hơn. Những kỷ niệm thuở ấy theo tớ đến bây giờ. Yêu thương và trân trọng.

Một tấm ảnh mùa thu nơi nước Nga xa xôi, một tấm ảnh biển xanh cát trắng, một cây trụi lá ở khu rừng nào đó, một nụ hoa, một giỏ quả...cậu chụp gửi về. Không một chú thích. Cứ lặng lẽ gửi, tớ nhận cũng không phản hồi. Lặng lẽ nhận, âm thầm gửi. 

thanh_xuan_3

Tớ biết rằng thời gian không trở lại nhưng tớ vẫn tham lam muốn níu giữ một chút gì. Chàng trai bên tớ năm mười bảy ấy chợt vụt xa như ảo vọng cuối trời. Cậu là cánh chim chỉ bầu trời cao xa kia mới là nơi cậu thỏa sức dang rộng đôi cánh. Câu có nhớ chăng quê nhà? Nhiều khi tớ ao ước có đủ dũng khí để bước ra ngoài kia xem thế giới thế nào nhưng tớ lại sợ đối mặt với sự bất an, tớ vẫn luôn chọn sự an toàn. 

Tớ nhận ra càng trưởng trưởng ta càng cô đơn hơn. Trưởng thành là khi chúng ta nhận ra những điều chúng ta đánh mất. Trưởng thành là khi chúng ta chấp nhận những trải nghiệm dù nó có đau đớn. Trưởng thành là khi chúng ta biết trân trọng nhau. Trưởng thành là khi chúng ta hiểu điều gì là quan trọng. Và dù trưởng thành thì cậu vẫn là thanh xuân của tớ. Phần thanh xuân mà mỗi khi nhớ lại tớ mỉm cười vì có cậu. Cảm ơn nhé - thanh xuân. 

© Hương Mai - blogradio.vn

Xem thêm: Thanh xuân chính là gặp nhưng không ở lại l Radio Tình yêu

Hương Mai

Yêu thích sách; Thích nghe nhạc và kết giao bạn bè

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thủ đô yêu dấu

Thủ đô yêu dấu

Ước mơ của tôi là được đến thủ đô Thủ đô dấu yêu bốn ngàn năm văn hiến

Tình yêu của đất

Tình yêu của đất

Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.

Phù sa

Phù sa

Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.

Sóng

Sóng

Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.

Tập lớn

Tập lớn

Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.

Những con sóng

Những con sóng

Nếu ngày nay biển không có sóng Thì biển muôn đời chẳng có màu xanh

Xúng xính là em

Xúng xính là em

Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.

Nơi tôi sinh ra

Nơi tôi sinh ra

Hải Dương nơi tôi sinh ra Nơi đồng lúa chín Vị ngọt phù sa

Cách thành công của người thích an nhàn

Cách thành công của người thích an nhàn

Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.

back to top