Phát thanh xúc cảm của bạn !

Chàng trai tháng tư trong kí ức của em

2020-04-01 01:30

Tác giả: An Nguyễn


/* Vast 2.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] /* Vast 3.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa]

blogradio.vn - Tháng tư về, nơi em đường phố vắng tanh và bóng anh cũng chẳng còn nơi này nữa. Em biết, lời nói dối của chúng ta đã thành thật, rằng tháng tư này ta chẳng thể bên nhau.

***

Tháng tư về, ngoài kia hạ đã sang rồi phải không anh? Anh có thấy những hàng phượng dần trở nên rực rỡ, con đường dài có rụng lá me bay? Nơi anh chắc thành phố ồn ào hơn sau những ngày oi ả, chẳng yên bình như thành phố em đâu. Còn anh, những ngày mệt nhoài vì công việc, anh còn nhớ tháng tư năm đó cùng em nói những điều gì? Có thể anh đã quên vì những bộn bề khó nhọc, em cũng chẳng trách anh nhiều vì em hiểu lòng anh.

Chàng trai tháng tư trong kí ức của em

Tháng tư về, nơi em đường phố vắng tanh và bóng anh cũng chẳng còn nơi này nữa. Em biết, lời nói dối của chúng ta đã thành thật, rằng tháng tư này ta chẳng thể bên nhau. Em đã ổn hơn nhiều sau những ngày dài ảm đạm, đã không còn luyến tiếc những chuyện ngày xưa. Lâu lắm rồi, kể từ ngày chúng ta dừng liên lạc và thôi không tìm nhau nữa, em đã tập làm quen tất cả khi chỉ một mình, có lúc thấy lòng mình trống rỗng, có lúc thấy hụt hẫng vô cùng. Nhưng dù sao đi nữa, chính em phải tự chữa lành, tự em phải thoát ra những nỗi buồn từ trong sâu thẳm.

Tháng tư, hoa ban trắng trên đường Trần Phú đã rơi rụng từ lúc nào, hoa phượng tím đã không còn rực rỡ và con đường ít người lại qua. Em vẫn thường dạo quanh thành phố những lúc tan làm, ngắm hoàng hôn sau ngày dài mải mê vì công việc, thành phố về chiều mang chút hơi sương phả trên mặt hồ mong manh bóng chiều, mặt trời đỏ rực đang từ từ xuống núi, dòng người lưa thưa, hối hả đang trở về nhà. Còn em, chẳng bận lòng về điều gì cả, thấy tim mình nhẹ nhõm biết bao. 

Chàng trai tháng tư trong kí ức của em

Em vẫn tin những gì anh nói vào một ngày tháng tư năm đó là thành thật, tin tình yêu nơi anh là thật, cho đến bây giờ em vẫn tin những gì anh nói vào thời điểm đó, nhưng chỉ là thời điểm đó thôi, còn sau này đã không còn nữa. Thời gian qua đi, ngoảnh đầu nhìn lại, anh đâu còn bên cạnh em như ngày xưa anh từng thề hẹn. Cũng đúng phải không anh, thứ duy nhất còn tồn tại là kí ức, thứ ở lại với chúng ta sau này là kỉ niệm, ta hoài niệm về tháng năm, nhắc nhớ những tháng ngày tươi đẹp nhưng mãi đừng tiếc nuối, đừng khắc khoải khi bất chợt nhớ thương ùa về cay xè đôi mắt. Mọi việc có đến có đi, có bắt đầu ắt cũng có ngày kết thúc.

Chàng trai tháng tư trong kí ức của em

Em đã không còn ngây ngô như lúc trước, em tin những ngày sau tới vẫn tươi đẹp như khi có anh, cuộc sống muôn màu và có nhiều điều để em thực hiện. Tháng năm dài rộng lắm, đi hết một hành trình dài liệu rằng ta còn nhớ tới nhau? Và tháng tư năm ấy, nếu anh còn nhớ đến, hãy nhớ đó là tháng tư của một thời tuổi trẻ tinh khôi và rực rỡ nhất ta đã từng.  Ngày mai, khi chúng ta đã trưởng thành hơn đôi chút, nhìn lại những ngày đã qua, nhớ về tháng tư của anh và của em khi đó, có chút ngông cuồng, khờ dại và những rung động ban sơ đầu đời, hãy mỉm cười anh nhé. Chúng ta chẳng sai điều gì, chỉ là chúng ta đang đi trên con đường mãi mãi ngược hướng mà thôi. Và anh, mãi là chàng trai tháng tư trong kí ức của em.

© An Nguyễn – blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Bao giờ cho đến tháng tư, hết thương hết nhớ, hết tương tư người

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thủ đô yêu dấu

Thủ đô yêu dấu

Ước mơ của tôi là được đến thủ đô Thủ đô dấu yêu bốn ngàn năm văn hiến

Tình yêu của đất

Tình yêu của đất

Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.

Phù sa

Phù sa

Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.

Sóng

Sóng

Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.

Tập lớn

Tập lớn

Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.

Những con sóng

Những con sóng

Nếu ngày nay biển không có sóng Thì biển muôn đời chẳng có màu xanh

Xúng xính là em

Xúng xính là em

Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.

Nơi tôi sinh ra

Nơi tôi sinh ra

Hải Dương nơi tôi sinh ra Nơi đồng lúa chín Vị ngọt phù sa

Cách thành công của người thích an nhàn

Cách thành công của người thích an nhàn

Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.

back to top