Phát thanh xúc cảm của bạn !

Cô đơn là khi trái tim và lý trí chẳng thèm nghe lời nhau

2020-04-20 01:30

Tác giả: Nhã Điềm


/* Vast 2.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] /* Vast 3.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa]

blogradio.vn - Tôi vẫn thường nhìn thấy nhiều kẻ như tôi, đi tìm một kẻ cô đơn khác, và khi hai kẻ cô đơn bên nhau, sẽ không còn ai cô đơn nữa, chỉ tiếc một điều, chúng tôi chưa gặp được nhau.

***

Một ngày chủ nhật ồn ào và náo nhiệt, cả thế đang cười nói vui vẻ, chỉ có tôi đang gặm nhắm nỗi buồn khó hiểu trong căn phòng tịch mịch. Chiếc laptop đang phát mấy bài hát với giai điệu nhẹ nhàng của Phạm Hồng Phước, tôi cứ ngỡ nó được viết riêng cho tôi. Thỉnh thoảng tôi sẽ lại như thế, cần một người bên cạnh. Có những đêm không ngủ được, hai giờ sáng chỉ muốn tìm ai đó để chia sẻ, buồn thì khóc một mình, vui cũng cười một mình rồi để đó chứ chẳng dám phiền đến ai.

Có lúc sự tịch mịch của đêm tối làm tôi chỉ muốn vớ đại một người qua đường để tâm sự, người ta nhìn tôi như một kẻ ngốc cũng được, một kẻ điên cũng chẳng sao. Đã nhiều lần tôi đánh liều, dùng những ứng dụng chat ngẫu nhiên mong giải tỏa nỗi sợ cô đơn trong lòng, nhưng sự giả dối và nguy hiểm của xã hội khiến tôi chùng bước, lý trí buộc tôi phải dừng lại.

Cô đơn là khi trái tim và lý trí chẳng thèm nghe lời nhau

Tôi vẫn thường nhìn thấy nhiều kẻ như tôi, đi tìm một kẻ cô đơn khác, và khi hai kẻ cô đơn bên nhau, sẽ không còn ai cô đơn nữa, chỉ tiếc một điều, chúng tôi chưa gặp được nhau. Lạ lùng là tôi chẳng thể gặp được người ấy giữa bảy tỉ người đông đúc như vậy.

Tôi thuộc kiểu người hướng nội và chậm chạp trong tình yêu. Những kẻ như tôi vẫn thường chẳng có ai bên cạnh. Cái sự lạnh nhạt từ trong tính cách khiến người khác không đủ chú ý và lòng nhiệt tình cũng mau chóng nguội lạnh. Nên tôi vẫn một mình là lẽ thường tình. Nhưng mà, tôi đang đợi điều gì? Tôi cũng không biết nữa. Có lẽ là chờ một người, người mà tôi thậm chí chẳng biết có tồn tại hay không.

Sau một tuần căng thẳng với việc học, chủ nhật là khoảng thời gian ngắn ngủi đề từng dây thần kinh trong não tôi được thả lỏng, nhưng cái đầu đáng ghét này chẳng chịu nghỉ ngơi mà cứ nghĩ đến mấy thứ linh tinh làm lòng tôi cũng mệt. Tôi nghĩ đến một cuộc sống mà trong đó, tôi không một mình. Những ngày mùa đông trời lạnh cóng, tôi sẽ nằm bên cạnh và rút vào tấm chăn ấm áp của người đó rồi ngủ thẳng đến trưa. Tôi rất vụng về và chẳng biết nấu ăn, nhưng tôi mơ đến một ngày tôi sẽ cùng người đó đứng trong phòng bếp cùng nhau nghiên cứu công thức nấu bánh tart trứng, anh trộn bột còn tôi xử lý đống trứng gà, cả phòng bếp bị chúng tôi làm cho lộn xộn, nhưng nơi đó là hạnh phúc. Tôi còn muốn nuôi một con mèo mập đầy lông, những khi rảnh rỗi, chúng tôi sẽ cùng nhau ngồi đọc sách trên sofa, còn nó thì cuộn tròn vào lòng tôi. Tôi chỉ cần nâng mắt lên khỏi sách, thì sẽ thấy anh, thấy ngôi nhà của chúng tôi. Một giấc mộng hoàng mĩ cho kẻ thường nằm mơ giữa ban ngày như tôi.

Cô đơn là khi trái tim và lý trí chẳng thèm nghe lời nhau

Người ta bảo rằng, thời đại này phải tự mình giành lấy tình yêu, chứ cứ ngồi không chờ đợi sẽ chẳng có ai yêu bạn đâu. Nếu thật vậy thì có lẽ tôi sẽ phải một mình cả đời ấy nhỉ? Tôi đã từng nghĩ đến, nghĩ đến ngày mà tôi sẽ thoát ra khỏi vỏ ốc của mình để chạm đến tình yêu, sẽ vì một người mà thay đổi bản thân. Nhưng mà người đó là ai, và tôi phải chờ đợi đến bao giờ giữa bảy tỉ người mênh mông này chỉ để gặp người.

Suy cho cùng thì đó cũng chỉ là những mơ mộng của một thiếu nữ đang “sống mòn” trong cô đơn mà thôi. Tôi cũng nhận ra rất nhiều người đang bị nhấn chìm trong sự lẻ loi này, nhưng thật kì lạ, chúng tôi chẳng bao giờ gặp được nhau.

© Nhã Điềm – blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

 

Nếu đó là tình yêu sai trái, ãy buông bỏ đi em

Nhã Điềm

Người khác chật vật với tình yêu, còn tôi thì bận lòng với những thức sống sặc mùi tiền giấy và thói đời vô thường của thời đại.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thủ đô yêu dấu

Thủ đô yêu dấu

Ước mơ của tôi là được đến thủ đô Thủ đô dấu yêu bốn ngàn năm văn hiến

Tình yêu của đất

Tình yêu của đất

Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.

Phù sa

Phù sa

Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.

Sóng

Sóng

Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.

Tập lớn

Tập lớn

Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.

Những con sóng

Những con sóng

Nếu ngày nay biển không có sóng Thì biển muôn đời chẳng có màu xanh

Xúng xính là em

Xúng xính là em

Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.

Nơi tôi sinh ra

Nơi tôi sinh ra

Hải Dương nơi tôi sinh ra Nơi đồng lúa chín Vị ngọt phù sa

Cách thành công của người thích an nhàn

Cách thành công của người thích an nhàn

Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.

back to top