Con muốn ôm đôi vai gầy của mẹ
2018-09-01 01:10
Tác giả:
Những ngày mới làm dâu, mẹ nó luôn phải nhận những nhận xét đay nghiến, những lời dè bỉu từ bà nội nó, những việc mẹ nó làm dù có cố gắng đến đâu đều bị phủ nhận. Với bà nội nó, mẹ nó không xứng để làm vợ của con trai bà, bởi thế bà luôn rất khó chịu. Dù có đang mang bầu nó, mẹ nó vẫn phải cố gắng thức khuya dậy sớm để cố hài lòng gia đình chồng.
Đến ngày mẹ nó sinh em Bông nữa thì những ngày tiếp theo đều sống trong những lời chỉ trích đay nghiến. Ông bà nó ao ước có cháu đích tôn, nhưng mẹ nó lại sinh hai cô con gái. Đêm đến mẹ nó chỉ biết ôm hai chị em nó rồi khóc, thấy mẹ khóc, nó cũng khóc dù nó vẫn chưa hiểu nhiều chuyện.
Ngày em nó đầy tháng, cũng là ngày bố nó nhận quyết định cho thôi việc. Gọi là thôi việc nhưng thực tế là ông ta bị đuổi việc. Một thời gian dài chơi bời bài bạc, ông nợ nần đồng nghiệp, rồi gần đây còn dính vào tiền công quỹ nữa... Nực cười, bà nội nó lại quay sang đay nghiến mẹ nó, bảo rằng vì mẹ nó mà sự nghiệp của bố nó lụn bại.
Bông được ba tháng, mẹ nó phải để em ở nhà, bươn chải để kiếm tiền trả nợ cho bố nó, nuôi sống gia đình. Nhìn em khóc vì khát sữa mà nó thương em, thương mẹ.
Thức khuya dậy sớm, không quản nắng mưa, tích cóp từng đồng, cuối cùng cũng đủ để trả nợ cho bố. Những tưởng những cố gắng của mẹ sẽ khiến bố trân trọng mẹ hơn, nhưng không, bản thói chơi bời, trăng hoa trong ông không bao giờ hết. Nó nghe mọi người xung quanh rỉ tai nhau, bố nó có bồ. Đỉnh điểm lên tới khi ông nhất quyết bỏ đi theo cô bồ nhí đấy. Mặc ông bà nội khuyên can, thậm chí dọa từ mặt, mặc cho mẹ nó cố níu kéo, mặc em gái nó khóc lóc van xin, ông vẫn quyết tâm đi. Ngày hôm đấy nó không có thái độ gì cả, không buồn, không khóc, không một cảm xúc, nó đã trơ lì từ lâu rồi, đấy là một ngày trong năm học lớp 8 của nó.
“Dù chồng con có đi khỏi đây, con xin bố mẹ cho mẹ con con vẫn ở lại đây với bố mẹ!” – Mẹ nó nói với ông bà nội nó trong nước mắt.
Bà nội ôm mẹ nó mà khóc, ông nội thì chỉ biết thở dài. Ông bà đã chấp nhận mẹ, nhưng đến khi nhận được sự chấp nhận của bố mẹ chồng, thì mẹ nó lại mất đi người chồng của mình. Nó không khóc, nhưng nó đau cho nỗi lòng của mẹ. Mẹ nó không có cha, không có bên nội, mẹ nó không muốn nó và em gái nó cũng sẽ như mẹ nó.
“Gia đình mình không được trọn vẹn, nhưng mẹ không muốn đấy là lí do con nghỉ học, mẹ muốn con phải học thật tốt vì đó là tương lai của con. Các con là niềm sống của mẹ, nếu thương mẹ thì phải học hành thật tốt!” – Mẹ nói với nó khi biết nó có ý định bỏ học. Nó không nói gì, chỉ ôm chặt lấy mẹ và khóc...
Cuối cùng thì bố nó cũng quay trở về vào một ngày cuối năm học lớp 9 của nó. Bà khóc thảm thiết, ông thì ngồi thẩn thờ, mẹ nó chạy đôn chạy đáo lo việc... đứa em gái túm chặt lấy nó, hoảng sợ. Ông bị bệnh hiểm nghèo, cô bồ nhí thì đã bỏ của chạy lấy người...
Ngày bố nó mất, mẹ nó không khóc nhưng nó biết mẹ buồn lắm. Những giọt nước mắt đang chảy ngược vào trong hóa thành nỗi đau lặng lẽ. Cả cuộc đời mẹ nó sinh ra trong thiệt thòi, bất hạnh, lấy chồng rồi lại thêm những nỗi đau. Nhưng nó chưa bao giờ thấy mẹ than vãn một lời, nó biết, mẹ cố nhẫn nhịn chỉ để chị em nó có cuộc sống tốt hơn.
Ông bà nội yếu hơn hẳn kể từ ngày bố nó mất, nỗi đau mất đứa con duy nhất cùng dần nguôi ngoai. Mong ước có một đứa cháu đích tôn cũng không còn, nhưng ông bà có thêm niềm an ủi khi thành tích học tập của tôi và em luôn rất tốt. Bà thường tự hào khoe với mọi người rằng “bọn nó có tố chất giống hệt bố”.
Đôi vai gầy của mẹ vẫn quạnh hiu như thế, nhưng trong khóe mắt đầy dấu vết chân chim kia, có một sự thanh thản, một sự nhẹ nhõm, dù cuộc sống của mẹ chưa bao giờ là nhẹ nhàng. Mẹ vẫn thế, vẫn thức khuya dậy sớm, xoay đủ với bao thứ nghề... Vóc dáng hao gầy đấy trong nó vĩ đại nhiều lắm. Nó tiến đến ôm lấy lưng mẹ, gục đầu vào vai rồi cọ cọ mặt mình vào mặt mẹ. “Con yêu mẹ nhiều lắm mẹ biết không!”
© Nhã Đan – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Tình yêu của đất
Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.
Phù sa
Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.
Sóng
Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.
Tập lớn
Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.
Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân
Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.
Xúng xính là em
Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.
Cách thành công của người thích an nhàn
Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.