Phát thanh xúc cảm của bạn !

Đến cuối cùng, chúng ta cũng trở thành người cũ

2021-10-09 01:25

Tác giả:


/* Vast 2.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] /* Vast 3.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa]

blogradio.vn - Đến cuối cùng, chúng ta cũng trở thành người cũ của nhau, chúng ta rồi sẽ đi trên con đường mới, hạnh phúc mới, niềm vui mới. Nhưng sâu thẳm nội tâm em vẫn có một dấu hỏi lớn. Chắc là thời gian sẽ làm dấu hỏi đó không còn tồn tại anh nhỉ? Như cái cách chúng ta sẽ nghĩ về nhau, nhưng chỉ là nghĩ mà không còn chút cảm xúc nào.

***

Anh à, dạo này anh thế nào rồi? Có phải anh sống tốt đúng không? Còn em thì không ổn chút nào. Kể từ cái ngày đó, cái ngày chúng ta chấp nhận rời xa nhau. 

Kể ra cũng 5 tháng rồi đó, anh biết gì không? Ngày nào em cũng nhớ anh, nhớ những kỉ niệm của chúng ta, nó cứ tái hiện lại trong suy nghĩ của em. Em đã cố gắng rồi, em đã tìm đủ mọi cách để không phải nghĩ đến anh nữa, em luôn làm cho mình trở nên bận hơn, em vùi đầu vào công việc nhiều hơn. Nhưng mà, hình ảnh anh cứ hiện lên trong đầu em, đến nỗi trong mơ, em cũng thấy anh. Em tự an ủi mình “Đừng cố gắng bắt mình không nhớ đến anh nữa, rồi cũng quên được thôi mà”.

Anh còn nhớ cái ngày đó không, điều em sợ nhất cuối cùng cũng xảy ra “Chúng ta dừng lại thôi em”. Em gặng hỏi lý do nhưng đáp lại em sự im lặng đến đáng sợ của anh, một cảm giác bất an xuất hiện trong lòng em, chợt người ngồi trước mắt em trở nên xa lạ, lạnh lùng hơn bao giờ hết. 

Thế rồi, anh cứ rời đi trong đêm mưa ấy, bỏ lại em với một mớ hỗn độn, những câu hỏi bắt đầu xuất hiện trong đầu của em. Những ngày sau đó em, em điên cuồng nhắn tin, gọi điện cho anh nhưng mà không có một chút hồi âm nào cả. Anh đã chặn em rồi, anh cố gắng né tránh em, em tìm đến nơi anh ở, người ta nói anh dọn đi vài hôm rồi. 

ngung-hy-vong-de-kiem-che-cam-xuc

Em thật sự bất lực, em muốn hét lên thật lớn, em mệt mỏi lắm. Những hình ảnh của hai đứa bắt đầu tái hiện lại trong suy nghĩ của em, nghĩ tới đâu, nội tâm em dằn xe tới đó, cảm giác đau nhói ở phần ngực trái nó càng rõ ràng hơn, em đã khóc rất nhiều. 

Em tự hỏi lí do là gì. Tại sao anh lại như vậy. Anh cứ như thế mà rời đi sao. Còn em thì sao đây? Vô vàn lý do xuất hiện trong ý trí của em, nhưng em không thể tìm được lý do nào thích hợp cho đoạn tình cảm 3 năm của chúng ta.

Em  có thể chấp nhận sự thật rằng chúng ta không còn là người yêu của nhau nữa, rằng đoạn tình cảm này nên kết thúc rồi. Nếu như anh cho em một lý do, như nào cũng được, giả dối cũng được, anh bịa ra cũng được “Anh không còn yêu em nữa, anh ngày càng chán em rồi, anh không rảnh để 24/24 trả lời tin nhắn của em, hay anh có người mới rồi”. Những điều đó nghe có vẻ vô lý, nhưng dù sao đó cũng là lý do, còn hơn là anh cứ như vậy mà rời đi. Thật ra, em cũng chỉ cần một lý do thôi mà.  

Những ngày sau đó, em không thể tập chung làm gì được, em cứ tự tìm ra đủ mọi lý do để tự trấn an mình. Nhưng cũng không bằng một lý do đến từ anh. Em biết cuộc sống vô thường, không có gì là mãi mãi, người đến, kẻ đi là lẽ đương nhiên. Em nên quay lại hiện thực và ngưng sống trong quá khứ có anh ở đó, em nên để thời gian làm nhiệm vụ của nó.

bii-bo-roi-moi-hieu-yeu-dang-so-den-nhuong-nao

Có phải anh tàn nhẫn qua rồi không, anh đến và nói yêu em vì những tổn thương mà em đã phải chịu, anh  từng ngày lấp đầy vết sẹo đó. Anh là người làm em tin rằng, thật ra trên đời này, ở đâu đó vẫn có một người sẽ yêu bạn vì từng nhìn thấy nước mắt rơi trên má bạn. Đúng thế, anh đã làm như vậy, và rồi anh cũng là người cứa vào tim em những nhát dao khác, nó còn đau hơn những thứ trong quá khứ của em. 

Đến cuối cùng, chúng ta cũng trở thành người cũ của nhau, chúng ta rồi sẽ đi trên con đường mới, hạnh phúc mới, niềm vui mới. Nhưng sâu thẳm nội tâm em vẫn có một dấu hỏi lớn. Chắc là thời gian sẽ làm dấu hỏi đó không còn tồn tại anh nhỉ? Như cái cách chúng ta sẽ nghĩ về nhau, nhưng chỉ là nghĩ mà không còn chút cảm xúc nào.

© Tác giả ẩn danh - blogradio.vn

Xem thêm: Chỉ tình yêu ở lại

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thủ đô yêu dấu

Thủ đô yêu dấu

Ước mơ của tôi là được đến thủ đô Thủ đô dấu yêu bốn ngàn năm văn hiến

Tình yêu của đất

Tình yêu của đất

Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.

Phù sa

Phù sa

Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.

Sóng

Sóng

Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.

Tập lớn

Tập lớn

Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.

Những con sóng

Những con sóng

Nếu ngày nay biển không có sóng Thì biển muôn đời chẳng có màu xanh

Xúng xính là em

Xúng xính là em

Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.

Nơi tôi sinh ra

Nơi tôi sinh ra

Hải Dương nơi tôi sinh ra Nơi đồng lúa chín Vị ngọt phù sa

Cách thành công của người thích an nhàn

Cách thành công của người thích an nhàn

Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.

back to top