Phát thanh xúc cảm của bạn !

Em có nên cho anh thêm một cơ hội?

2021-10-16 01:30

Tác giả: Tuệ Đan


/* Vast 2.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] /* Vast 3.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa]

blogradio.vn - Lòng em cũng lạnh băng như tiết trời hôm ấy, còn anh có giống như em không? Anh sẽ buồn, sẽ tiếc nuối cho mối tình đẹp thời thanh xuân này của chúng ta không?

***

Đó có lẽ là một câu hỏi luôn hiện hữu trong em kể từ khi anh quay trở lại. Chúng ta yêu nhau nhẹ nhàng và rời xa nhau cũng nhẹ nhàng biết mấy, em trách móc anh đôi ba câu còn anh im lặng chẳng trả lời. Và thế là chúng mình xa nhau từ đấy!

Em và anh đều là những mối tình đầu của nhau, chúng ta đến với nhau chân thành và êm đềm biết mấy. Em nhớ mãi đêm hôm ấy trên chuyến tàu rời Sài Gòn, anh nhắn em những dòng tin nhắn đầu tiên. Chúng ta đều là những người xa lạ, chưa một lần gặp nhau nhưng em luôn có cảm giác thân thiết từ khi nào. Cứ thế chúng ta yêu nhau êm đềm, luôn tôn trọng khoảng trời riêng của nhau, yêu như cái cách người ta hay nói của những người trưởng thành.

Thời gian luôn là thứ bào mòn đi tất cả, cuốn đi hết những ngọt ngào những lời hứa hẹn trong tình yêu chúng ta. Anh dần trở nên vô tâm hơn, ít quan tâm hỏi han đến cảm xúc của em hơn. Còn em dần lãnh đạm hơn, cũng chẳng còn cảm giác an toàn khi gần bên anh. Cả em và anh đều biết có lẽ chúng mình sắp phải xa nhau, sắp thành người lạ từng quen, chỉ là ai sẽ là người nói trước!

Em một cô gái nhạy cảm, hiểu chuyện lại hay nghĩ ngợi nhiều. Trong đoạn tình cảm này của chúng ta em dường như đã quá hiểu chuyện, luôn thông cảm với mọi lí do của anh. Em luôn muốn giúp anh ôm trọn những khó khăn, những vấp ngã ngoài kia và anh xem đó là điều hiển nhiên em phải làm trong mối quan hệ này giữa chúng ta. Từ bao giờ anh đã biến em  trở thành một cô gái mong cầu sự yêu thương, sự quan tâm từ anh.

Ngày mình chia xa, em còn nhớ hôm ấy mưa trắng xóa cả bầu trời như những giọt nước mắt lăn dài trên khóe mi em. Lòng em cũng lạnh băng như tiết trời hôm ấy, còn anh có giống như em không? Anh sẽ buồn, sẽ tiếc nuối cho mối tình đẹp thời thanh xuân này của chúng ta không?

Hôm nay trời cũng se se lạnh, gió thổi nhè nhẹ ngoài hiên, ánh nắng dịu dàng len lỏi vào phòng làm cho người ta có cảm giác dễ chịu. Em nhìn qua khung cửa sổ, hít một hơi thật dài lắng nghe âm thanh êm dịu của đất trời. Đã hơn ba tháng mình rời xa nhau, hôm nay em nhận tin nhắn từ anh chỉ là một chút cảm giác bất ngờ. Anh vẫn dặn dò những câu quen thuộc như khi xưa, anh nhận tât cả những lỗi lầm và cả sự im lặng khi em rời đi. Anh bảo chỉ là trong một phút giây nào đó, sự im lặng sẽ giúp người ta bình tâm hơn nhìn nhận lại mọi vấn đề, chỉ là khi một người rời xa ta mới biết mình cần họ đến nhường nào, trân trọng họ ra làm sao. Anh vẫn mong có cơ hội được trở về lại bên em bù đắp hết tất cả những tổn thương, vá lành hết tất thảy những sai lầm, vụng dại và mình yêu nhau bình dị như lúc ban đầu.

Em lặng lẽ đọc những dòng tin nhắn của anh, rồi ngoảnh đầu nhìn ra ngoài khung cửa sổ bầu trời những ngày cuối thu nắng vàng nhàn nhạt, gió thổi miên man lành lạnh, trên những tán cây những chiếc lá xanh non mơn mởn cứ thế vun chồi. Em thầm nghĩ dường như tiết trời thế này người ta cần tìm nhau, tìm chút hơi sưởi ấm nhau qua mùa đông lạnh lẽo và lấp đầy khoảng trống nơi con tim cô đơn suốt những ngày dài. Em cứ thế ngẩn ngơ nhìn qua khung cửa, thời gian vẫn cứ chầm chậm trôi qua, trái tim em dường như vẫn còn thương, còn nhớ nhưng lí trí em lại chẳng thể cho phép điều đó. Em tự hỏi mình rằng: “Có nên cho anh thêm một cơ hội?”

© Tuệ Đan - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

 

Blog Radio 450: Em chỉ đến một lần...

Tuệ Đan

Thanh xuân chỉ mong gặp đúng người, nỗ lực đúng thời điểm và thành công đúng lúc

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thủ đô yêu dấu

Thủ đô yêu dấu

Ước mơ của tôi là được đến thủ đô Thủ đô dấu yêu bốn ngàn năm văn hiến

Tình yêu của đất

Tình yêu của đất

Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.

Phù sa

Phù sa

Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.

Sóng

Sóng

Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.

Tập lớn

Tập lớn

Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.

Những con sóng

Những con sóng

Nếu ngày nay biển không có sóng Thì biển muôn đời chẳng có màu xanh

Xúng xính là em

Xúng xính là em

Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.

Nơi tôi sinh ra

Nơi tôi sinh ra

Hải Dương nơi tôi sinh ra Nơi đồng lúa chín Vị ngọt phù sa

Cách thành công của người thích an nhàn

Cách thành công của người thích an nhàn

Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.

back to top