Phát thanh xúc cảm của bạn !

Gặp cậu vào mùa bằng lăng thứ hai

2023-11-19 04:20

Tác giả: Dương Hoàng Linh


/* Vast 2.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] /* Vast 3.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa]

blogradio.vn - Đã thế, cậu còn “lừa” tôi mà xóa đi tất cả những bức ảnh kỉ niệm, những bức chụp chung của hai đứa. Để rồi mỗi lần nhớ cậu, tôi phải lục trong hàng tỉ mảnh kí ức chỉ để nhặt nhạnh một vài hạt nhỏ hình bóng người con gái xưa cũ. Vậy mà tôi ngu ngơ mà tin vào được, hay thật!

***

Mùa hoa ở nở Bách Khoa đẹp lắm phải không, ấy tôi thích nhất là Bằng Lăng đó. Có người thích vì đẹp, có người thích vì thơm,... và có kẻ lại thích vì nó là cả một bầu trời nước mắt.

Phải chăng đã bao lần bỏ lỡ để giờ đây gặp lại sắc tím đó, mọi kí ức về cậu như lại tan vỡ, hóa thành những mảnh vụn thủy tinh, lần nữa đâm vào trái tim mỏng manh của một chàng trai Bách Khoa nơi đây. Suốt từng ấy thời gian, tôi chìm đắm trong những bộn bề của cuộc sống, chìm đắm vào nhưng công việc cho rằng bản thân mình thích nhất, và tự dành tặng cho mình những xúc cảm đẹp đẽ nhất với hi vọng phần nào xoa dịu đi những vết thương lòng về cậu...

Từng ấy thời gian, tôi vẫn luôn trách cậu vì một điều hứa giản đơn. Trong đợt điều trị cuối cùng, cậu hứa với tôi rằng chỉ đôi ba tháng, cậu sẽ quay trở lại và tiếp tục ôn thi đại học, hai đứa sẽ cùng cố gắng bước vào ngôi trường mà mình mơ ước. Tôi cứ vậy mà ngây ngốc tin theo, và cũng hứa sẽ tặng cậu một món quà khi cậu trở về. Vậy mà cho tới khi được tận tay quàng chiếc khăn len mà tôi tự tay ngày đêm mò mẫm đan, cũng là lúc cuối cùng tôi cảm nhận được hơi ấm từ đôi bàn tay của cậu. Cho tới sau này tôi mới biết, cậu vẫn luôn nói dối về sức khỏe của cậu, cậu biết bản thân không thể nhưng rồi vẫn hứa. Đã thế, cậu còn “lừa” tôi mà xóa đi tất cả những bức ảnh kỉ niệm, những bức chụp chung của hai đứa. Để rồi mỗi lần nhớ cậu, tôi phải lục trong hàng tỉ mảnh kí ức chỉ để nhặt nhạnh một vài hạt nhỏ hình bóng người con gái xưa cũ. Vậy mà tôi ngu ngơ mà tin vào được, hay thật! Lần đầu gặp gỡ cậu dưới tán Bằng Lăng, cậu nói cậu thích màu tím của nó, vừa đẹp, vừa quyễn rũ mà lại mạnh mẽ nữa – cũng giống như cậu vậy. Nhưng dù mạnh mẽ tới đâu cũng chẳng thể chống lại được sự “vô tâm” nơi trần thế...

Tôi bên cậu những tháng ngày đẹp đẽ nhất của thời học sinh, tôi bên cậu trong những khoảng khắc tuyệt vời nhất của thanh xuân, và cũng bên cậu trong những phút giây cuối cùng có thể nhìn thấy ánh mắt đượm buồn của cô gái chưa quá đôi mươi. Cậu xa tôi trong một sớm mai đẹp trời, tựa như cánh cửa thiên đường chào đón cậu bước tới một thế giới mới. Ánh nắng hôm ấy chẳng còn đủ ấm áp để làm vơi đi cái giá lạnh nơi nhưng con tim đang tổn thương nơi đây. Cậu đi mang theo ánh mắt, mang đi những nụ cười, mang cả nhưng lời hứa hẹn,… Chỉ để lại cho những con người nơi đây những mảnh kí ức chẳng muốn nhớ…

- Tầm ba tháng nữa Linh về thôi mà, Linh về lại học tiếp chứ.

- Thế Linh về thì tôi có quà tặng Linh nhá!

- Hoàng mà thất hứa thì biết tay Linh đấy nhá!

Giờ tôi mới hiểu tại sao cậu lại chẳng tò mò món quà đó là gì, và ôm tôi một cái lâu đến như thế. Thì ra cậu biết tất cả, chỉ có tôi mãi là kẻ ngốc thôi đúng không!? – một kẻ ngốc “yêu cậu”. Bằng Lăng lại nở, vẫn là sắc tím mộng mơ ấy, tôi còn có thể gặp cậu lần nữa không?

© Dương Hoàng Linh - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Cảm Ơn Vì Đã Xuất Hiện, Ở Bên Và Lắng Nghe l Radio Tâm Sự

Dương Hoàng Linh

Người nhiều cảm xúc, thích lắng nghe, thích suy ngẫm, thích tưởng tượng, thích viết.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thủ đô yêu dấu

Thủ đô yêu dấu

Ước mơ của tôi là được đến thủ đô Thủ đô dấu yêu bốn ngàn năm văn hiến

Tình yêu của đất

Tình yêu của đất

Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.

Phù sa

Phù sa

Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.

Sóng

Sóng

Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.

Tập lớn

Tập lớn

Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.

Những con sóng

Những con sóng

Nếu ngày nay biển không có sóng Thì biển muôn đời chẳng có màu xanh

Xúng xính là em

Xúng xính là em

Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.

Nơi tôi sinh ra

Nơi tôi sinh ra

Hải Dương nơi tôi sinh ra Nơi đồng lúa chín Vị ngọt phù sa

Cách thành công của người thích an nhàn

Cách thành công của người thích an nhàn

Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.

back to top