Phát thanh xúc cảm của bạn !

Hôm nay đừng gục ngã, cuộc sống sẽ bao dung

2020-07-13 01:35

Tác giả: Hồ Hạ


/* Vast 2.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] /* Vast 3.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa]

blogradio.vn - Đơn giản chỉ là mỗi người đi qua cuộc đời của bạn, luôn là một cuốn hồi ức riêng biệt, không trùng lặp với bất kì ai. Nên giữ lại, nên nhớ, nên quên, hay để chính những nhớ, quên nhắc mình nhớ lại những tháng ngày sau, cảm thấy thật may mắn khi thanh xuân đã trải qua những ngày như thế.

***

Hoàng hôn giấu vệt nắng phía sau những ngôi nhà trải dài trên mặt phố, lang thang mãi cũng về được căn gác xếp cũ mèm. Tôi chứng kiến bản thân đi qua những tháng ngày buồn bã nhất. Không muốn thay đổi, cũng không có tâm trạng, đơn giản là một cảm giác rất đỗi bình thường.

Có những người giữ mãi một thói quen, giữ mãi một câu chuyện, theo thời gian mà xếp nó vào hồi ức một cách ngăn nắp, không ồn ã, không nhớ nhung, không buồn, cũng không hối tiếc. Đơn giản chỉ là mỗi người đi qua cuộc đời của bạn, luôn là một cuốn hồi ức riêng biệt, không trùng lặp với bất kì ai. Nên giữ lại, nên nhớ, nên quên, hay để chính những nhớ, quên nhắc mình nhớ lại những tháng ngày sau, cảm thấy thật may mắn khi thanh xuân đã trải qua những ngày như thế.

thanh-xuan-1_(1)

Quay đầu nhìn lại, chỉ để biết bản thân hiện tại cần gì, đi qua những ngày cuồng nhiệt, chỉ muốn an phận thủ thường, cũng có đôi lần mong muốn an yên. Chẳng có ai lại chết bởi suy nghĩ của chính mình bao giờ. Ý tôi là một người không thể cứ mãi ngồi nghĩ “Mình cảm thấy thật đau đớn” thế rồi lăn đùng ra chết được.

Chính sự kháng cự của cơ thể trước suy nghĩ mới là căn nguyên của đau đớn. Nghĩ cho cùng, cơ thể là sự sống, mà bản năng của sự sống là tồn tại. Thế nhưng, khoảnh khắc sự sống nhận ra nó đang kháng cự lại suy nghĩ, nó cũng không biết chính xác bản thân nó đang chống lại cái gì. Là sự sống đang chống lại một phần của nó, hay là chính nó nữa?

Một khi cơ thể tiếp nhận câu hỏi này, nó sẽ đi tìm câu trả lời. Chẳng có ai chết bởi suy nghĩ của chính mình. Tôi không bàn đến việc tại sao con người không kiểm soát được suy nghĩ của chính họ. Vì chúng ta không thể ư?

thanh-xuan-5_(1)

Cũng giống như biển vậy. Biển vẫn đầy sóng, không ai có thể điều khiển sóng nhưng người ta vẫn học được cách giăng buồm. Tôi nghĩ kiểm soát suy nghĩ ít nhiều cũng giống như giăng buồm trên biển cả.

Dẫu sao, thì chết chóc vẫn là chuyện cơ thể phải gánh chịu để suy nghĩ được toại nguyện.

Tôi không muốn nói chuyện về người chết. Nhưng tôi thật sự muốn biết rằng, đã có ai trong số họ chợt thấy hối hận tại cái giây phút họ thực sự cận kề cái chết không. Có ai đó đã nhận ra, muốn quay trở lại và nói với mọi người rằng đừng nối tiếp bước chân của họ không.

Có giống như khi Cooper lao đầu vào hố đen vũ trụ không. Có phải anh ta đã nhận ra rằng suy nghĩ đã dắt mình đi vòng quanh ngoài không gian, chỉ để đến một nơi khiến anh ta chứng kiến lại toàn bộ cuộc đời mình. Vì lúc đó sự tồn tại của anh ta chỉ còn là suy nghĩ.

thanh-xuan-4

Cuộc sống chuyển động liên tục như cái bánh xe lăn tròn theo quỹ đạo của nó. Như thế đã đủ cho con người gọi tên một thứ gọi là đã từng quên hay nhớ, hay cái gì đó vẫn còn đang thao thức trong suy nghĩ. Tất cả là do bản thân, là hiện tại đều phải chấp nhận và bước tiếp.

Nếu không đi đâu giải khuây thì về nhà thôi, trời đã tối rồi.

Buổi tối này đã ngổn ngang nhiều câu chuyện, vui có, buồn có và mệt nữa.

Tay chân đã thảnh thơi chưa? Hay vẫn còn thầm thì những vết chai nham nhở, nứt nẻ, khô khan, cũng có khi tay chân vẫn phải hoạt động, cọ xát tìm hơi ấm vì trời đã lạnh run.

Ngày dài ai cũng than, vì than là câu cửa miệng mà người ta vẫn nghĩ sẽ đỡ phần nào khi đã quá mệt mỏi. Cần lắm những ngày như thế, vì biết đâu đó là lý do để người ta lại bắt đầu một điều gì đó tốt hơn. Tốt hơn ngày hôm qua. 

Hôm nay đừng gục ngã

Cuộc sống sẽ bao dung

Cho một mai bước tiếp

Để nhìn em trưởng thành.

© Hồ Hạ - blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thủ đô yêu dấu

Thủ đô yêu dấu

Ước mơ của tôi là được đến thủ đô Thủ đô dấu yêu bốn ngàn năm văn hiến

Tình yêu của đất

Tình yêu của đất

Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.

Phù sa

Phù sa

Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.

Sóng

Sóng

Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.

Tập lớn

Tập lớn

Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.

Những con sóng

Những con sóng

Nếu ngày nay biển không có sóng Thì biển muôn đời chẳng có màu xanh

Xúng xính là em

Xúng xính là em

Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.

Nơi tôi sinh ra

Nơi tôi sinh ra

Hải Dương nơi tôi sinh ra Nơi đồng lúa chín Vị ngọt phù sa

Cách thành công của người thích an nhàn

Cách thành công của người thích an nhàn

Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.

back to top