Phát thanh xúc cảm của bạn !

Mạnh mẽ lên, em nhé!

2021-12-29 01:25

Tác giả: Mỹ Ý


/* Vast 2.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] /* Vast 3.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa]

blogradio.vn - Em vẫn hãy là em, không cần phải hoàn toàn là cô bé năm ấy, nhưng hãy cười lên, thay một lớp áo khác cho chính em, vì ngoài kia còn nhiều chuyện tốt đẹp, nhiều cơ hội mới lắm. Mạnh mẽ lên, em nhé.

***

“Cuộc đời dù nhiều khó khăn, lắm vất vả

Hãy cứ mỉm cười vì đâu đó quanh ta

Còn nhiều kẻ khổ đau, nhiều mảnh đời chắp vá

Bởi thế nên chớ buông bỏ, dễ nản lòng

Gửi em, cô gái từng lấy nụ cười làm biểu tượng”.

“Em không xinh nhưng khi cười lên thật sự rất đẹp”. Đó là câu nói mà nhiều người gặp em hay nhắc đến, chính bản thân em cũng tự biết thế, ấy vậy mà vì lẽ nào nụ cười hồn nhiên ấy lại dần mất đi theo năm tháng. Phải chăng do em đã lớn, đã biết e thẹn, biết dịu dàng, biết ra dáng, hay tất cả là do dòng đời xô đẩy, nhiều vết xước, nhiều khổ đau, nhiều mệt mỏi đã mang nụ cười trên môi em đi mất.

Em từng là một cô bé, thuở nhỏ thích vui đùa bên vòng tay mẹ, thêm tí tuổi lại váy đầm xinh xắn, em hay cười, hay giận nhưng rất dễ nguôi, cũng hay khóc nhưng lại tươi tắn ít phút sau đó. Em từng là ánh nhìn của biết bao cô gái khi lướt qua, không hoa mỹ, nhưng lại đáng yêu lạ thường. Em xinh theo một lẽ riêng, không giống ai, một phiên bản khác biệt, của chính em, cô bé năm ấy.

dep_3

Nhưng tiếc thay, đó chỉ là em của lúc trước. Em của bây giờ trầm tư, nhẹ nhàng, đôi lúc lại lạnh lùng đến nỗi người khác phải dè chừng khi tiếp xúc. Em thay đổi rồi. Phải. Đã không còn là cô bé thuở nhỏ nữa, em dần xa cách với  mọi người, với cả người thân. 

Em ít nói hơn, cũng không còn cười nhiều như trước, em buồn và hay khóc một mình. Với ai xa lạ sẽ nghĩ em tính khí thất thường, khó gần, nhưng với người quen, những người đã theo dõi, đã bên cạnh em từ thuở còn bé, họ lại thấy thương, thấy tiếc cho nụ cười hồn nhiên năm đó, thấy tiếc cho cô bé vui tươi ngày nào. Đó là suy nghĩ của nhiều người khi nói về em của hiện tại, nhưng nguyên do từ đâu thì có vẻ chẳng ai biết rõ.

Nếu nói về tình yêu, cũng đúng, các chàng trai ngoài kia, họ bảo thích em, họ hay bâng quơ về chuyện tình của cả hai, nhưng khi em đã chịu mở lòng họ lại vùi dập em, bỏ rơi một cô gái chưa trải sự đời, họ chà đạp lên tình cảm chân thành mà em dành tặng. Thay vào đó họ đến với những người con gái khác, bỏ lại e với mảnh tình đầy đau khổ và tuyệt vọng. 

Em cứ thế, cứ trao đi, rồi lại tan nát, cứ có thể cười lên một chút thì những giọt nước mắt lại chen ngang mang cả nỗi buồn ôm lấy em. Để rồi dần về sau, em khép mình hơn hẳn, vì em sợ, sợ họ sẽ bỏ rơi, sợ họ lại đến rồi đi khi em đang hạnh phúc nhất, sợ em lại là người thay thế cho một cuộc tình dang dở nào đó, cho một phút chán nản, mệt mỏi của họ.

Nếu nói về gia đình cũng không sai, những ngày tháng vui vẻ bên người thân, với em là hạnh phúc nhất, tuyệt vời nhất. Thế mà cũng không được bao lâu, em nhận tin bà lâm bệnh, người bà mà em vô cùng yêu thương, gắn liền với tuổi thơ tươi đẹp của em, người luôn dang tay ra vỗ về che chở cho em mỗi khi mẹ mắng. 

dep_1

Bà chuyển bệnh nặng, nhiều cơn ho, lắm lúc lại mệt quá mà ngất đi, các chuyến lên viện cũng nhiều hơn nhưng cũng khó khăn hơn khi mà tiền nhà lắm lúc cạn kiệt. Không lâu sau, bà mất, mọi thứ đến với em quá đỗi bất ngờ, nhanh đến không tưởng. Em buồn nhưng không nói cùng mẹ, em sợ mẹ sẽ khóc theo. Em cũng từng là cô bé hay yếu lòng, ấy vậy mà từ dạo đó, em cứng rắn hơn hẳn, mạnh mẽ hơn.

Nếu nói về chuyện học hành, cũng là một phần trong lý do, trước đây em học rất giỏi, không phải dạng xuất sắc nhưng luôn nằm trong top đầu của lớp. Em là một học sinh ngoan, được thầy cô yêu mến, lại có nhiều bạn bè. Nhưng đó chỉ là trước lúc bà đi, bà mất rồi, mẹ lại hay khóc, tâm trí em cũng rối bời, chẳng có động lực gì để học tập. 

Em sa sút hẳn, điểm thi các môn dần kém hơn, lời khen cũng ít dần thay vào đó là những lần gọi điện từ cô giáo về nhà. Lại không kể đến chuyện cô bạn thân em chơi cùng phải chuyển nhà. Những ngày tháng sau đó em cô đơn lắm, bạn thì nhiều thật nhưng mấy ai hiểu rõ em, mấy ai cùng sở thích lại quan tâm đến em. Mọi thứ dường như khiến em dần mất cân bằng trong cuộc sống.

dep

Đó chỉ là một phần trong những vết xước của cuộc đời em. Nhưng em à, cuộc đời mấy ai là hoàn hảo, mấy ai là sung sướng hết thảy. Sẽ có gì đó, dù là lớn hay nhỏ xảy ra trong hành trình va chạm của em, nhưng rồi sau hết đều qua mà, tất cả đều chỉ còn lại trong em là ký ức mang tên quá khứ. 

Đời người đâu ai là cười mãi em nhỉ, ngay cả đứa bé khi chào đời cũng bằng tiếng khóc, nhưng hãy xem như đó là những thử thách của thượng đế, hãy vượt qua, và nhìn lại nó như một bàn đạp để tiến lên hơn nữa. 

Em vẫn hãy là em, không cần phải hoàn toàn là cô bé năm ấy, nhưng hãy cười lên, thay một lớp áo khác cho chính em, vì ngoài kia còn nhiều chuyện tốt đẹp, nhiều cơ hội mới lắm. Mạnh mẽ lên, em nhé.

© Bofy - blogradio.vn

Xem thêm: Gửi em người con gái tôi yêu bằng cả thanh xuân | Radio Tình Yêu

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thủ đô yêu dấu

Thủ đô yêu dấu

Ước mơ của tôi là được đến thủ đô Thủ đô dấu yêu bốn ngàn năm văn hiến

Tình yêu của đất

Tình yêu của đất

Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.

Phù sa

Phù sa

Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.

Sóng

Sóng

Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.

Tập lớn

Tập lớn

Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.

Những con sóng

Những con sóng

Nếu ngày nay biển không có sóng Thì biển muôn đời chẳng có màu xanh

Xúng xính là em

Xúng xính là em

Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.

Nơi tôi sinh ra

Nơi tôi sinh ra

Hải Dương nơi tôi sinh ra Nơi đồng lúa chín Vị ngọt phù sa

Cách thành công của người thích an nhàn

Cách thành công của người thích an nhàn

Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.

back to top