Phát thanh xúc cảm của bạn !

Mọi sự gặp gỡ trên thế gian đều là cửu biệt trùng phùng

2024-02-25 05:25

Tác giả: Vân Thanh


/* Vast 2.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] /* Vast 3.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa]

“Mọi sự gặp gỡ trên thế gian đều là cửu biệt trùng phùng.” – Đó là câu được đề ở bìa của trang sách.

 

Cửu biệt trùng phùng có thể hiểu đơn giản chính là lâu ngày gặp lại, bạn tình cờ gặp một người ngoài đường, bạn nghĩ đó là lần đầu tiên gặp nhau, nhưng Bạch Lạc Mai nói đó chỉ là bạn đang gặp lại cố nhân, một người mà trong vô lượng kiếp trước đã từng đóng một vai trò nào đó trong cuộc đời bạn.

Vậy, duyên là gì?

Mỗi người khi nói đến đây cũng đều mơ hồ có cho mình một định nghĩa về chữ “duyên”, nhưng họ lại không thể giải bày nó qua ca từ, tôi cũng vậy.

“Chúng ta duyên phận đã hết, anh và em không thể ở bên nhau.”

“Phật nói không thể độ người vô duyên.”

“Đi chùa cầu duyên.”

Có thể Bạch Lạc Mai không phải là một tác giả quá phổ biến ở Việt Nam, trên mạng cũng không có quá nhiều thông tin về cô ấy, chỉ biết cô là một người yêu văn thơ, ở ẩn tại Giang Nam Trung Quốc. “Duyên” là một trong những tác phẩm mà tôi thích nhất của cô ấy. Nội dung sách chỉ là những góc nhìn hay cảm nhận của tác giả về một vấn đề nào đó, trông thì có vẻ nhàm chán, nhưng từng câu từng chữ, đều mang rất nhiều thiền ý sâu xa. Nó cho tôi một góc nhìn khác về nhân sinh, về tạo hóa, về số mệnh, về duyên.

"Nhân thế phù hoa cũng như một giấc mộng lầu hồng, như hoa trong gương trăng dưới nước, chớp mắt thành không.” – Trang 323, Duyên – Bạch Lạc Mai.

Đã bao giờ bạn tự hỏi, chúng ta đến với thế giới này để làm gì hay không? Bạn sống như thế chỉ vì bạn được sinh ra, hoặc bạn có một ước mơ to lớn cần thực hiện. Bạn nỗ lực hết mình vì hoài bão ước nguyện, đạt được nó sẽ khiến bạn vui, không đạt được sẽ làm bạn buồn rầu thất vọng. Nhưng đến cuối cùng, khi trút bỏ số phận này, bạn còn lại được gì.

“Hoa trong gương” là gì, chính là bạn nhìn thấy một bông hoa, nhưng bạn không thể chạm được tới nó. Cũng giống như “Trăng dưới nước”, thực chất là nó ở trên trời. Chúng ta chính đang theo đuổi những thứ như vậy, đấu tranh cả một đời mới phát hiện ra những thứ mình truy tìm lại chỉ là ảo mộng.

bach-lac-mai

Vậy nên vẫn là vạn sự tùy duyên, nhưng có phải bạn lại nghĩ tùy duyên chính là mặc kệ mọi thứ, mặc kệ sự đời hay không? Tuyệt đối không phải như vậy.

“Tùy duyên không có nghĩa là buông thả, thanh nhàn cũng chẳng phải là lần nữa. Thời gian sẽ chẳng trân trọng bất kỳ ai, song chúng ta lại phải trân trọng thời gian. Làm những việc mình có thể làm, quý trọng những thứ mình có thể quý trọng. Nên biết phong cảnh năm năm đều như cũ, song thời gian đã trôi đi chẳng thể quay trở lại. Bất luận về biển rộng hay về núi sâu, cứ đơn giản là mình thì tốt rồi.” - Trang 274, Duyên – Bạch Lạc Mai.

Nói cho dễ hiểu chính là con người quá quan trọng được mất, sẽ chẳng có gì đáng nói nếu được và mất không làm ảnh hưởng đến cảm xúc của chúng ta quá nhiều. Vậy thế nào là vừa tùy duyên vừa không được buông thả.

Ví dụ bạn có một chiếc xe máy, bạn đương nhiên phải giữ gìn nó cẩn thận, nhưng lỡ có có mất đi thì bạn cũng không nên vì thế mà đau lòng. Bạn đã làm hết trong khả năng rồi, mất xe không phải lỗi của bạn, không nên quá chấp niệm vào chiếc xe mà buồn phiền không nguôi.

Cuộc đời dài như vậy, tưởng chừng như mọi thứ là vô tình, nhưng thật ra đều là hữu ý. Người đến kẻ đi, vật còn vật mất, đều là đang dạy cho bạn một bài học nào đó.

Lần đầu tiên tôi đọc Duyên, chỉ cảm thấy tác giả viết quá sâu sắc, có những thứ chỉ thấy hay nhưng lại không hiểu. Lần thứ hai đọc lại, đã hiểu hết nội tình, thiền ý bên trong từng câu chữ. Đọc lại đến lần thứ ba, bỗng nhiên đã thành người trong truyện lúc nào không hay.

Nếu Bạch Lạc Mai nói:

“Chúng ta đều là du khách đi ngang hồng trần, lưng đeo tay nải vị đời, nặng đến nỗi không cách nào đi thẳng.” - Trang 94, Duyên – Bạch Lạc Mai.

Thì tôi lại nghĩ là: “Chúng ta đều là diễn viên, đang diễn một vở kịch, khán giả đều đã khóc cả rồi, vậy thì nhân vật trong câu chuyện hẳn phải đau khổ nhường nào.

Lúc đầu cứ tưởng bản thân là người hát kịch, ai ngờ bản thân lại chính là người trong kịch.”

Thật thật mơ mơ, sự đời nào có dễ đoán như vậy. Điều bạn có thể làm chỉ là sống cho giây phút hiện tại, tĩnh lặng quan sát mọi thứ một cách tỉ mỉ nhất, có khi chỉ là câu chuyện giữa chiếc lá và cơn gió thổi qua cũng có thể giúp bạn giải quyết một vấn đề nan giải nào đó mà bạn nghĩ mãi không ra.

Hãy bắt đầu với những thứ đơn giản, buông bỏ bớt những điều phức tạp, làm mọi việc trong khả năng của mình, đừng cố truy đuổi những thứ ngoài tầm tay.

© Vân Thanh - blogradio.vn

 

Mời xem thêm chương trình:

 

 

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thủ đô yêu dấu

Thủ đô yêu dấu

Ước mơ của tôi là được đến thủ đô Thủ đô dấu yêu bốn ngàn năm văn hiến

Tình yêu của đất

Tình yêu của đất

Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.

Phù sa

Phù sa

Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.

Sóng

Sóng

Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.

Tập lớn

Tập lớn

Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.

Những con sóng

Những con sóng

Nếu ngày nay biển không có sóng Thì biển muôn đời chẳng có màu xanh

Xúng xính là em

Xúng xính là em

Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.

Nơi tôi sinh ra

Nơi tôi sinh ra

Hải Dương nơi tôi sinh ra Nơi đồng lúa chín Vị ngọt phù sa

Cách thành công của người thích an nhàn

Cách thành công của người thích an nhàn

Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.

back to top