Phát thanh xúc cảm của bạn !

Mối tình không tên

2023-11-23 05:50

Tác giả:


/* Vast 2.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] /* Vast 3.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa]

blogradio.vn - Bầu trời hôm nay lại buồn. Tôi chỉ biết nhẹ nhàng thả ước vọng vào mênh mang, biết đâu sẽ an ủi trái tim này vơi bớt phần nào nỗi lo xa trải dài vô tận?

***

Giữa thành phố hối hả đầy những bộn bề, mọi người bước qua nhau kịp chạy cho vài ba guồng quay tự mình tạo ra. Lặng góc ngắm nhìn phố xá. Những gánh hàng rong buổi sáng tất bật mưu sinh. Có người vội vã đứng một góc ăn vội để rồi lại lao mình vào công việc. 

Có người thong thả bước dạo quanh. Có những âm thanh trộn lẫn vào nhau: chào hỏi có, tâm sự có, cằn nhằn có, yêu thương có,...Có những đôi tay đan vào nhau lặng lẽ bước qua tất thảy những bộn bề năm tháng ấy, cũng có một người lặng mình ngắm, ngắm những chuyển động đầy chân thực của cuộc sống, ngắm những đôi tay đan vào nhau rồi bất giác nhìn lên với đôi ba lời suy tư. 

Có phải tôi và người cũng nên nắm lấy tay nhau băng qua những con đường quen thuộc mà hằng ngày tôi và người vẫn tự mình bước qua? Có phải chúng ta nên cho nhau một danh phận đúng nghĩa? Có phải mối tình nào cũng đều giống nhau? Từ những người bình thường không quen biết trao nhau những lần thăm hỏi, chia sẻ bấy nhiêu chuyện vụn vặt rồi sẽ vấn vương dần rồi trở thành người thương. 

Có phải tôi và người quá đỗi khác biệt, hai tâm hồn muốn được yêu thương nhưng lại đầy sợ hãi. Ta rụt rè cho đi cho đi những cái ôm trong thầm lặng, bước vào cuộc sống của nhau bằng những mảnh ghép khập khiễng khó phân định, đầy vết xước qua từng lời kể của đối phương

Tôi thích những mối tình câm, tình thầm, cũng như cái cách tôi và người chia sẻ cuộc sống cho nhau mà không có lấy một danh phận đúng nghĩa. Một mối tình không tên không tuổi, mờ hồ mà sâu lắng.

Hai ta trao nhau những khoảng lặng ngao ngán, trống rỗng, những giây phút bên người, lòng tôi lại yên bình đến lạ, tựa như hai linh hồn đã thấu cảm nhau từ lâu, từ rất rất lâu rồi, bơ vơ, lạc lõng nhưng chẳng hề cô độc. Người như ánh trăng dịu dàng ngoài kia rọi vào tôi  những dịu yên nhất thế gian, ngăn cách tất thảy những bóng tối vây quanh, lặng yên, dịu dàng, mà ấm áp.

hyvong

Tình ta đôi khi nhạt nhẽo tưởng vô vị, ai biết đâu một trời vương vấn đã lặng lẽ hình thành chẳng thể xóa nhòa? Nhưng có lẽ rằng tình ta chỉ có sự vấn vương, ánh trăng dịu dàng ấy quá đỗi mỏng manh. 

Phải làm sao để gom nhặt những ánh sáng ấy lại khi bình minh thức giấc. Một mai người rời  khỏi những nhung nhớ ấy, rời ra hoàn toàn những thói quen từ lâu, buông tay không nỡ nhưng hai ta chẳng đủ danh phận để giữ tay nhau lại. Có người nói tôi quá đỗi hèn nhát, nhưng người ơi người biết không tôi muốn được sống hèn nhát mãi để chìm đắm trong bầu trời mơ màng người cho tôi, chìm đắm vào mối tình chẳng cần đặt tên ấy.

Tôi cũng e ngại một ngày nào đó, người chán chường rời đi, vụt tan biến vào cõi hư không, bỏ lại tôi chân trần lặng bước lang thang giữa phố thị heo hút, gặm nhấm nỗi buồn rộng thênh thang quanh phố thị náo nhiệt, nhưng dường như tôi chẳng tìm được nơi mình thuộc về, gặm nhấm nỗi buồn cũng rộng thênh thang như đô thị hoa lệ tôi và người đang sống, mặc mình tôi đơn côi dây dưa với mọi hỉ, nộ, ái, ố ở đời. Còn người với ánh sáng dịu dàng năm đó đã xuất hiện bao bọc lấy đêm đen nào đó ngoài kia.

Bầu trời hôm nay lại buồn. Tôi chỉ biết nhẹ nhàng thả ước vọng vào mênh mang, biết đâu sẽ an ủi trái tim này vơi bớt phần nào nỗi lo xa trải dài vô tận?

“Và ước mơ tôi dưới chân anh đã trải

Bước nhẹ thôi anh, đừng bắt ước mơ đau”.

© Tác giả ẩn danh - blogradio.vn

Xem thêm: Em Không Còn Coi Anh Là Tất Cả

 

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thủ đô yêu dấu

Thủ đô yêu dấu

Ước mơ của tôi là được đến thủ đô Thủ đô dấu yêu bốn ngàn năm văn hiến

Tình yêu của đất

Tình yêu của đất

Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.

Phù sa

Phù sa

Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.

Sóng

Sóng

Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.

Tập lớn

Tập lớn

Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.

Những con sóng

Những con sóng

Nếu ngày nay biển không có sóng Thì biển muôn đời chẳng có màu xanh

Xúng xính là em

Xúng xính là em

Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.

Nơi tôi sinh ra

Nơi tôi sinh ra

Hải Dương nơi tôi sinh ra Nơi đồng lúa chín Vị ngọt phù sa

Cách thành công của người thích an nhàn

Cách thành công của người thích an nhàn

Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.

back to top