Phát thanh xúc cảm của bạn !

Mong mẹ tha thứ cho tuổi trẻ bồng bột của con

2022-11-29 01:20

Tác giả: Ahni


/* Vast 2.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] /* Vast 3.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa]

blogradio.vn - Con còn nhớ nhiều thứ về mẹ lắm, và con chắc ở nơi nào đó mẹ cũng nghĩ đến con. Nhưng con hy vọng mẹ sẽ tha thứ cho sự bồng bột trẻ con khi xưa của con.

***

Đắn đo rất lâu, mãi mới viết được ít dòng về mẹ.

Con gái thích viết lách, đã viết bao nhiêu bài về tình yêu đôi lứa, cũng có những bài về trải nghiệm cuộc sống. Nhưng chưa bao giờ dám viết về mẹ. Chỉ nghĩ tới từ “mẹ” cũng khiến tim con nhói lên từng hồi, những bữa cơm mẹ dành cả tâm huyết và tình yêu cho con, từng đường kim mũi chỉ trên những chỗ vá trên áo quần, tiếng gọi quen thuộc mỗi sáng “con ơi dậy đi học”. Mỗi lần nhớ thì không biết bản thân có dư bao nhiêu nước mắt để đổ xuống, dù có khóc sưng cả mắt cũng không thể nào diễn tả được nỗi nhớ về mẹ.

Có mấy hôm ngồi thờ thẫn trong quán cà phê, bỗng nhiên giật mình vì tiếng chuông điện thoại quen thuộc. Nhạc chuông của ai đó y hệt tiếng chuông của con hồi mấy năm xa nhà học trên phố. Mỗi buổi sáng sẽ bị đánh thức bởi tiếng chuông này, hồi đó con ghét lắm. Muốn ngủ nướng, nhưng cứ bị mẹ gọi dậy. Đi chơi khuya mẹ cũng gọi, đi với bạn mẹ cũng gọi hỏi, gọi nhiều đến mức tiếng chuông khiến con ám ảnh một thời gian dài. Giờ con cũng đổi điện thoại rồi, nhạc chuông cũng đổi, nhưng dù có dùng tiếng nhạc cũ đi chăng nữa, thì người gọi con mỗi sáng cũng không phải là mẹ. Đôi khi là vì công việc người ta mới gọi, còn không thì điện thoại sẽ nằm lạnh lẽo cạnh con cho đến khi con nhìn nó để xem giờ. Có những chuyện đến khi mất đi, người ta mới biết trân trọng.

Con nhớ canh bí đỏ mẹ hay nấu, mẹ bảo nếu con ăn nhiều thì học bài sẽ rất mau thuộc. Con không thích ăn, nhưng vẫn cố ăn cho qua bữa. Cũng không ngờ tới, con gái mẹ của nhiều năm về sau lại yêu thích món này đến lạ. Món ăn quý hơn bất cứ món nào trên đời, vì đó là do mẹ, người mẹ thân thương nhất của con đã làm. Con còn nhớ nhiều thứ về mẹ lắm, và con chắc ở nơi nào đó mẹ cũng nghĩ đến con. Nhưng con hy vọng mẹ sẽ tha thứ cho sự bồng bột trẻ con khi xưa của con.

Từ cái ngày nhận tin mẹ mắc bệnh nặng cho đến khi mẹ rời khỏi thế gian, con chưa bao giờ thực sự là một đứa con ngoan, chưa bao giờ con nói chuyện tử tế với mẹ khi mỗi lần mẹ dặn dò con đủ thứ trước khi đi. Vì con sợ, con không muốn nghĩ đến điều tồi tệ nhất có thể xảy ra với gia đình của mình, con luôn né tránh nó. Cho đến khi con nhìn thấy đứa em với đôi mắt sưng đỏ lên vì khóc, ngồi bó gối trước ảnh của mẹ, con mới thực sự nhận thức được mình đã bỏ lỡ điều gì. Người mẹ duy nhất trên thế gian của con thực sự đã không còn.

Đã qua biết bao nhiêu ngày kỉ niệm 20/10, đến năm nay con mới có can đảm trải lòng với mẹ. Những năm qua dù không có mẹ ở bên nhưng con cũng học được cách trưởng thành hơn, cũng đỡ đần được cho gia đình một chút. Con biết mẹ không trách con, còn luôn khiến con an tâm hơn mỗi khi mơ thấy mẹ. Chỉ là những năm qua con không thực sự tha thứ cho chính mình. Con nghĩ nếu con buông bỏ quá khứ, sống tốt hơn, mẹ sẽ càng vui hơn dù mẹ con mình không cùng thế giới.

Một từ “mẹ”, chỉ đơn giản thôi nhưng lại ý nghĩa vô cùng. Kể từ lúc con ê a những chữ đầu tiên, rồi con học được cách gọi ba, gọi mẹ. Trên đời này con chỉ có mỗi mẹ là mẹ của con thôi, những việc mẹ đã làm cho con, tình yêu của mẹ trong con sẽ không bao giờ phai. Nấu cơm, giặt giũ, chăm con… giờ con hiểu những việc đó không hề đơn giản. Và mẹ là người phụ nữ vĩ đại nhất của lòng con.

20/10, dù ở đâu con cũng chúc mẹ thật hạnh phúc. Con yêu mẹ!

© Ahni - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Xếp kỷ niệm vào ngăn ký ức để lúc mệt mỏi tìm về và nhìn lại | Family Radio

Ahni

Love yourself_Love myself

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thủ đô yêu dấu

Thủ đô yêu dấu

Ước mơ của tôi là được đến thủ đô Thủ đô dấu yêu bốn ngàn năm văn hiến

Tình yêu của đất

Tình yêu của đất

Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.

Phù sa

Phù sa

Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.

Sóng

Sóng

Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.

Tập lớn

Tập lớn

Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.

Những con sóng

Những con sóng

Nếu ngày nay biển không có sóng Thì biển muôn đời chẳng có màu xanh

Xúng xính là em

Xúng xính là em

Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.

Nơi tôi sinh ra

Nơi tôi sinh ra

Hải Dương nơi tôi sinh ra Nơi đồng lúa chín Vị ngọt phù sa

Cách thành công của người thích an nhàn

Cách thành công của người thích an nhàn

Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.

back to top