Ngày hôm nay em nhớ chính mình và lãng quên người cũ
2017-05-03 01:30
Tác giả:
“Thời khắc quan trọng nhất trong cuộc đời không phải là nhận ra tình yêu sau nhiều năm chối bỏ mà là nhận ra nụ cười của chính mình sau nhiều năm đánh mất.”
(Mộc Diệp Tử)
Là em đứng đó nhìn hình bóng anh phai nhạt qua khung cửa sổ. Có lẽ đời người con gái có nhiều hoài niệm nhất chính là những đau đớn khắc khoải của một mối tình không trọn vẹn.
Yếu đuối.
Sợ hãi.
Vụn vỡ.
Sau quãng thời gian chia tay, em cũng như những người con gái khác, em sợ những yêu thương trong em chẳng còn trọn vẹn như thuở những ngày còn bên anh. Em sợ rồi tình yêu nào cũng sẽ vỡ tan nhanh chóng như bong bóng trong những cơn mưa hè vội vã. Em né tránh những con đường mà chúng mình thường đi qua, những ngõ phố ta thường lê la khắp Sài Gòn, em ngồi sau anh choàng tay ôm thật chặt. Có những lúc em nhớ anh điên cuồng nhưng cố kiềm lòng lại. Rồi em cũng nhận ra, em chưa từng chạy trốn cô đơn.
Em chỉ chạy trốn khỏi niềm đau khi xa anh. Em xót xa cho niềm tin của mình đặt sai chỗ khi những bình yên đã không còn tồn tại. Em ngây ngốc khi nghĩ rằng con người ta một khi đã yêu thật lòng sẽ chẳng bao giờ thay lòng đổi dạ. Là em đã sai, là em chưa bao giờ nhìn thấy anh yêu em như thế nào cho đến khi nhìn anh ân cần chăm sóc cho một cô gái khác. Em đau lòng vì anh chưa từng yêu thương em như những gì em đã nghĩ.
Em chỉ chạy trốn khỏi những kỉ niệm khi ta bên nhau. Là anh đứng đó, vẫn là anh, nhưng vòng tay lại che chở cho một ai khác. Em sợ hãi khi nhìn thấy những hành động yêu thương dành cho em ngày đó giờ đã thuộc về ai.
Em chỉ chạy trốn khỏi những cảm xúc hỗn độn nơi trái tim em, khi lí trí bảo xa anh nhưng trái tim lại càng không thể. Là em cứ đứng chờ anh mãi, chờ anh quay về với em, khi những dòng tin nhắn đáp lại chỉ là quãng âm thanh im lặng đến nao lòng. Là em cứ mãi lừa dối bản thân về tình yêu của anh, rằng tất cả chỉ là tạm thời rồi chúng ta sẽ quay lại với nhau, chỉ vì một lí do nào đó anh không thể nói mà tạm thời li biệt. Em quanh quẩn nhớ thương rồi lại quay quắt chính mình.
Rồi em nhận ra, ai rồi cũng sẽ lại cô đơn.
...Chiều nay em lại ngồi nơi quán cũ. Và anh, cũng đã là người cũ của một thời ngây dại. Em đã thôi không còn nhớ nhung một ai ngoài chính mình. Em nhớ nụ cười giòn tan trong nắng mỗi khi em vui vẻ. Em nhớ chính em, lạc quan, yêu đời và tràn đầy sức sống. Em nhớ rằng, em yêu vị cà phê sữa ngọt ngào chứ chẳng phải vị cà phê đen đắng ngắt.
Ngày hôm nay. Em nhớ chính mình và lãng quên người cũ.
Chào anh, một người đã từng thương.
© An Lâm Kỳ - blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Tình yêu của đất
Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.
Phù sa
Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.
Sóng
Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.
Tập lớn
Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.
Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân
Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.
Xúng xính là em
Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.
Cách thành công của người thích an nhàn
Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.