Phát thanh xúc cảm của bạn !

img bài dự thi Những trái tim đồng cảm

2023-01-02 01:20

Tác giả: Lãm


/* Vast 2.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] /* Vast 3.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa]

blogradio.vn - Thời gian gần đây nó đã suy nghĩ rất nhiều, về mọi thứ đang diễn ra xung quanh nó. “Liệu công việc này có dành cho nó không? và nếu cứ tiếp tục như thế này thì bản thân nó liệu có ổn hơn không?”.

***

Tôi và nó là hai đứa bạn thân, chúng tôi chơi với nhau từ bé, từ những cánh đồng, bờ sông, dãy núi. Chúng tôi lớn lên cùng nhau và vì thế không có chuyện gì là chúng tôi không kể với nhau cả. Cứ thế chúng tôi trải qua biết bao năm tháng tuổi thơ để giờ đây khi đã là những chàng trai trưởng thành ngồi ôn lại kỷ niệm thì không còn gì tuyệt vời hơn với tình bạn này.

Tất nhiên khi đã ra trường và đi làm thì thời gian gặp nhau như thế này sẽ không còn nhiều nữa. Bọn tôi thường tranh thủ công việc để gặp nhau, bởi ai cũng hiểu rằng người kia đang bận như thế nào. Ai rồi cũng phải có cuộc sống riêng cũng phải lo toan cho cuộc sống của mình sau này bởi thế tôi thường rất trân trọng những cuộc gặp mặt những lúc mà hai đứa có thể ngồi với nhau tâm sự đôi ba điều về cuộc sống.

Thời gian gần đây nó đã suy nghĩ rất nhiều, về mọi thứ đang diễn ra xung quanh nó. “Liệu công việc này có dành cho nó không? và nếu cứ tiếp tục như thế này thì bản thân nó liệu có ổn hơn không?”. Đó là câu hỏi mà mấy ngày hôm nay cứ văng vẳng trong đầu nó. Nó cảm thấy rất mệt nhưng luôn tỏ ra mình ổn trước mặt mọi người, nghe thì rất giống như trong phim nhưng điều đó đang thực sự xảy ra với nó. Nó muốn được ngủ, muốn nghỉ ngơi và khi điều đó được thốt ra từ miệng nó thì ngay lập tức những “lãnh đạo”, “nhà tâm lý học” sẽ nói thẳng vào mặt nó rằng: “Mệt thì cứ nghỉ đi ai cấm, cơ thể là của mày cơ mà, không yêu bản thân mình thì sao có thể yêu thương người khác được”. Đúng, cơ thể là của nó, đôi lúc nó cũng muốn tặc lưỡi nghỉ làm nhưng bằng một thế lực nào đấy đã kéo nó khiến nó xách mông lên “khăn gói” đi làm. Nhiều lúc nó cũng cũng khuyên một vài người bạn thân và đứa em hay thậm chí là bạn gái nó như những gì các lãnh đạo đã nói với nó, nhưng đúng như nó nghĩ và thực tế nó nghĩ thế thật: Nghỉ thì nghỉ luôn em nhé khỏi phải đi làm.

Ơ, thế rốt cuộc nó đi làm vì cái gì? Đam mê? Không, chắc chỉ chỉ được đâu đó 10% thôi, khi đam mê mà không có tiền thì chẳng đam mê nào gánh nổi. Thời buổi bây giờ khác với thời của các sếp lắm, rằng chỉ cần đam mê và tình yêu nghề là hoàn toàn có thể khởi nghiệp, mở công ty, mấy ai làm được như sếp. Cho hỏi mọi người nếu không phải gia đình có của ăn của để vững mạnh về tài chính thì mấy ai tự tin nói rằng mình có thể khởi nghiệp thành công? Chắc không nhiều, chung quy lại vẫn là tiền. Bản thân nó không phải là người giỏi cũng không có tài năng đúng nghĩa gì, nhưng nó đang cảm thấy những gì nó nhận lại không đúng với những gì nó bỏ ra, thế thì tại sao nó lại vẫn cố chấp nhỉ? Chẳng lẽ không một ngành nghề nào có thể cứu rỗi nó sao? Tất nhiên là nó không bỏ cuộc nó vẫn cố gắng và biết đâu cơ hội sẽ đến với nó. Còn với công việc này nó nghĩ đến một lúc nào đó chạm tới giới hạn của nó thì nó sẽ tự buông thôi. Nó cần thứ gì đó chí ít khiến nó an tâm và vui vẻ hơn chứ không phải là áp lực chồng áp lực như thế này.

Nó biết bản thân có thể đôi lúc chưa xứng đáng với những gì mà công ty đem lại cho nó nhưng nó cũng hiểu có những thứ cần có sự tương tác và hợp lý. Khi nó tâm sự điều này với tôi, tôi chắc chắn rằng nó không thể tâm sự với bất kỳ ai khác. Bố mẹ? Không. Bố mẹ không không giúp nó vượt qua được. Người yêu? Càng không, điều đó chỉ nhận về ánh nhìn đầy thương cảm của người yêu dành cho nó mà thôi. Thật may vì nó có thể nói ra với tôi chưa chắc những gì tôi khuyên đã giúp nó ổn hơn nhưng ít ra nó cũng nói ra được rồi. Có một câu mà tôi đã nói với nó sau khi rời đi là: Mày cứ bình tĩnh mà sống, cứ cố gắng lên, tao tin là mày sẽ nhận được những thứ xứng đáng với những gì mày đã bỏ ra.

© lãm lương- blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Làm người khó nhất là thấu hiểu chính mình | Góc Suy Ngẫm

Bài tham dự cuộc thi viết. Để bình chọn cho bài viết này, bạn hãy nhấn like, share và để lại bình luận cảm nhận của mình. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn tham khảo tại đây.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thủ đô yêu dấu

Thủ đô yêu dấu

Ước mơ của tôi là được đến thủ đô Thủ đô dấu yêu bốn ngàn năm văn hiến

Tình yêu của đất

Tình yêu của đất

Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.

Phù sa

Phù sa

Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.

Sóng

Sóng

Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.

Tập lớn

Tập lớn

Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.

Những con sóng

Những con sóng

Nếu ngày nay biển không có sóng Thì biển muôn đời chẳng có màu xanh

Xúng xính là em

Xúng xính là em

Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.

Nơi tôi sinh ra

Nơi tôi sinh ra

Hải Dương nơi tôi sinh ra Nơi đồng lúa chín Vị ngọt phù sa

Cách thành công của người thích an nhàn

Cách thành công của người thích an nhàn

Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.

back to top