Phát thanh xúc cảm của bạn !

Nồi gang của mẹ

2021-09-15 01:20

Tác giả: Thu An


/* Vast 2.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] /* Vast 3.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa]

blogradio.vn - Mẹ đã đỡ vất vả hơn trước đây, không phải lụm cụm mỗi ngày chụm bếp củi nấu cơm, gian bếp đã không còn những cái nồi màu đen, mùi khói cũng không còn vương trên tóc mẹ nữa nhưng tôi cảm giác mất đi cái gì đó không tìm lại được. Lần nọ về chơi tôi hỏi lâu rồi không thấy mẹ nấu cơm củi nữa, mẹ chỉ cười bây giờ các con đi hết nấu cơm cháy cho ai ăn.

***

“Tiếc cái gì mà mẹ không vứt đi, cứ để một đống đó cho chật nhà”. Đó nguyên văn là lời nói của tôi trong một lần dọn dẹp cuối năm khi tìm thấy cái nồi gang treo ở xó bếp. Mẹ chỉ cười hiền bảo “Đồ của mẹ cứ để yên đấy cho mẹ”. Tôi không hiểu lý do lắm nhưng nghe lời vẫn để nguyên đó, cho tới khi trưởng thành chính mình cũng đi tìm lại từng mảnh ký ức trong những đồ vật vô tri vô giác tôi mới hiểu cảm giác của mẹ. Nồi gang chứa đựng bao ký ức xa xôi của mẹ.

Mẹ kể cái nồi gang ấy mẹ mua ở Thái Nguyên khi có anh tôi, tuổi đời đã mấy chục năm. Ngày ấy, nồi gang là một món đồ phổ biến và không thể thiếu trong mọi gia đình. Khi chuyển nhà từ Bắc vào Nam, tay xách nách mang ba đứa con nhỏ nhưng mẹ không quên mang theo cái nồi gang. Nó đã cùng gia đình tôi ngược xuôi từ bìa rừng ra đồng bằng tới tận cao nguyên, có mặt trong bao nhiêu bữa cơm ngon dở, vui buồn của cả nhà.

Mấy chục năm trước ở quê nhà nào cũng nấu cơm bằng bếp củi. Kỹ thuật nấu cơm bằng nồi gang cũng như các loại nồi khác chỉ là cơm sẽ đỡ bị cháy hơn nếu quá lửa. Có lẽ ngày nhỏ vì được tập nấu bằng nồi gang ấy nên cơm tôi nấu cũng ít khi bị khê hay cháy hơn các bạn cùng trang lứa. 

com_-_chay

Nồi gang của mẹ dày và rất nặng, bên ngoài nấu trên lửa nên đen nhưng bên trong và nắp lúc nào cũng sáng bóng. Mẹ tôi dành riêng cái nồi gang ấy để nấu cơm, hiếm khi sử dụng nấu món khác. Vì là gang nên khả năng giữ nhiệt rất tốt, mỗi lần  ăn cơm nồi sẽ được bỏ vào một cái rế bằng tre dọn lên bàn chung đồ ăn, cơm được giữ nóng từ đầu tới cuối bữa cơm.

Hôm nào mẹ nấu cũng có một lớp cháy dưới đáy nồi vàng ươm, vừa giòn và thơm. Mấy anh em tới bữa ngồi vào bàn đều mong chờ hỏi “Mẹ ơi, hôm nay có cơm cháy không?” như một câu cửa miệng. Mẹ biết ý không quên chia cho anh em tôi mỗi đứa một miếng cơm cháy chấm với nước cá, thịt kho, hay chỉ với nước mắm mặn. Hình ảnh anh em tôi háo hức chờ đợi miếng cơm cháy ăn có lẽ đã là một ký ức đẹp khiến mẹ quý cái nồi gang đến vậy.

Điện về đến cao nguyên những năm cuối thập kỷ chín mươi, ít lâu sau nồi cơm điện cũng xuất hiện trong gia đình tôi, bố tôi mua về vì muốn mẹ đỡ vất vả. Nồi cơm điện tiện dụng và chẳng tốn thời gian canh lửa chờ cơm chín nhưng mẹ rất ít khi dùng, mẹ bảo nấu bằng nồi gang cơm thơm ngon nhất.

noi_gang_com_chay

Bố tôi lại cứ tưởng mẹ tiết kiệm điện không dám nấu, còn tôi ngày ấy ham chơi nên cứ cằn nhằn vì sao phải mất công như vậy, hiện đại mà không chịu dùng, cực thân làm gì, cứ tới bữa có cơm ăn là được thôi mà. Mẹ vẫn mặc bố con tôi, hễ có thời gian là mẹ lại nấu cơm củi bằng cái nồi gang ấy. Mãi cho đến sau này khi lớn lên tôi mới hiểu rằng mẹ nấu cơm bằng nồi gang vì nó chứa đựng rất nhiều ký ức. Mẹ giữ lại không phải để dùng mà chỉ làm kỷ niệm, như một kỷ vật lưu dấu những thăng trầm mẹ đã đi qua trong cuộc đời.

Thời gian trôi, bữa cơm thưa vắng dần những đứa con, anh em tôi rời nhà xuống Sài Gòn học tập rồi lập nghiệp, mẹ thôi nấu cơm củi, chà nồi gang sáng bóng rồi cất gọn vào một góc bếp. 

Mẹ đã đỡ vất vả hơn trước đây, không phải lụm cụm mỗi ngày chụm bếp củi nấu cơm, gian bếp đã không còn những cái nồi màu đen, mùi khói cũng không còn vương trên tóc mẹ nữa nhưng tôi cảm giác mất đi cái gì đó không tìm lại được. Lần nọ về chơi tôi hỏi lâu rồi không thấy mẹ nấu cơm củi nữa, mẹ chỉ cười bây giờ các con đi hết nấu cơm cháy cho ai ăn.

© Thu An - blogradio.vn

Xem thêm: Khi mẹ nhớ con – mẹ gọi, khi con nhớ mẹ - mẹ ở đâu?

Thu An

Viết để dành tặng cho những ai có cùng cảm xúc như tôi, đôi khi muốn nói nhưng chỉ có thể gửi gắm tâm tư vào những con chữ… Viết để tôi nhận ra mình vẫn luôn hạnh phúc và may mắn khi có một cuộc sống yên bình, để tôi luôn tràn đầy nhựa sống và yêu thương!

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thủ đô yêu dấu

Thủ đô yêu dấu

Ước mơ của tôi là được đến thủ đô Thủ đô dấu yêu bốn ngàn năm văn hiến

Tình yêu của đất

Tình yêu của đất

Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.

Phù sa

Phù sa

Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.

Sóng

Sóng

Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.

Tập lớn

Tập lớn

Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.

Những con sóng

Những con sóng

Nếu ngày nay biển không có sóng Thì biển muôn đời chẳng có màu xanh

Xúng xính là em

Xúng xính là em

Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.

Nơi tôi sinh ra

Nơi tôi sinh ra

Hải Dương nơi tôi sinh ra Nơi đồng lúa chín Vị ngọt phù sa

Cách thành công của người thích an nhàn

Cách thành công của người thích an nhàn

Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.

back to top