Rồi chúng ta cũng đi lướt qua nhau
2016-05-12 01:29
Tác giả: Susu đừng khóc
Nắng Hà Nội vàng dịu nhẹ nhàng, khẽ đưa những kỉ niệm cũ trở lại, hôm nay, em nhớ anh.
Yêu nhau một năm và cũng chia được bảy tháng rồi, thời gian trôi nhanh quá anh nhỉ, có lẽ vì thời gian chia tay chưa lâu bằng thời gian lúc ta yêu nhau, nên em còn nhớ về anh! Chỉ năm tháng nữa thôi, dù không quên được nhưng em sẽ ép con tim mình không được phép nghĩ về anh nữa.
Anh à, anh thì sao, có bao giờ anh nhớ đến em không, em luôn cảm thấy tình yêu đầu rất thiêng liêng, trong sáng và em đã luôn trân trọng gìn giữ nó đấy.
Một năm trời, biết bao kỉ niệm vui buồn, bao nhiêu thói quen, rằng luôn có người nhắc nhở đi ngủ sớm, mặc áo ấm mỗi buổi sáng đi học trời mùa đông, có người chia sẻ chuyện học hành quá áp lực khi kì thi đại học đến, cả chuyện riêng của gia đình, mọi chuyện của em anh đều biết rõ…
Hạnh phúc là luôn có người chờ đợi mình học bài xong chỉ để nhắn thêm vài tin nhắn rồi đi ngủ, ngày lễ Noel bất ngờ với một chiếc lắc chân bạc, một ngày quốc tế phụ nữ với bó hoa hồng trên tay… Tất cả nay đã không còn, anh đã đi, có lẽ đã đến với người con gái khác…
Chính anh gieo niềm tin, nuôi hy vọng trong em, cũng chính anh đã lấy đi tất cả. Một người đã rất yêu thương em, che chở cho em, em rất tin tưởng, vậy mà nỡ rời xa em, để em phải bước tiếp một mình.
Không biết tới bao giờ, trái tim em mới có thể đón nhận một ai nữa, vì em sợ, sợ rằng lại bị bỏ rơi như anh đã từng làm thế với em.
“Tại sao vậy anh, em đã sai chuyện gì?”
“Em không có lỗi gì cả, nhưng anh mệt mỏi quá rồi, anh muốn dừng lại, anh xin lỗi vì không thể bên em nữa, yêu ai đó tốt hơn anh em nhé!”
Một dòng tin cuối cùng từ anh, em không còn gặp lại, có lẽ chẳng bao giờ còn gặp lại anh nữa. Yêu xa có lợi vậy đấy, muốn bỏ là bỏ được luôn, chạy trốn thật đơn giản, không thể tìm được anh, một mình em ôm những kí ức của ngày xưa, dù yêu xa nhưng anh luôn cho em những bất ngờ.
Ngày anh rời xa em, em cứ nghĩ không biết em sẽ ra sao nếu không có anh, nhưng ngay cả cơ hội để cầu xin anh đừng bỏ rơi em thì em cũng không có, thì làm sao để níu giữ đây, lại đổ lỗi cho duyên số, anh chỉ có duyên với em một năm thôi.
Nước mắt rơi mãi rồi, chắc bờ mi đã quá mệt mỏi…
Anh à, giờ em khác rồi, không còn yếu đuối như trước đâu, thật đấy. Kí ức về anh em chôn vùi sâu lắm, khi nhớ về anh em chỉ cười, một tình yêu quá đẹp nay đã không còn…một miền kí ức không thể quên.
Đã cố gắng không nhớ về anh, nhưng ngày mùng tám tháng ba vừa qua đã vô tình khơi lại trong em chút kỉ niệm về mối tình đầu, ngày hôm ấy đường phố đông lắm, xe buýt đông nghịt em chen mãi mới lên được, tắc đường nữa, có một cô gái ngồi trên xe, tay ôm bó hoa hồng nhung đẹp lắm, thầm nghĩ về ngày hôm đó, chân váy đen, sơ mi trắng, em cũng ôm bó hoa hồng, đi giữa sân trường… bất giác em lại cười.
Cảm ơn anh nhiều lắm, mối tình đầu của em, em biết rằng mấy ai có được hạnh phúc như em, mối tình đầu của họ chỉ vài tháng thôi, còn em thì hơn một năm.
Cảm ơn anh nhiều lắm, đã cho em biết thế nào là hạnh phúc trong tình yêu, tình mình trong sáng lắm, từ cái nắm tay đầu tiên, em sẽ giữ những kỉ niệm đó suốt đời anh ạ.
Em nghĩ anh đã có người khác rồi, chắc hẳn yêu anh nhiều và biết quan tâm anh nhiều hơn em. Em chỉ mong rằng một ngày nào đó có thể gặp lại anh, em sẽ không nhắc lại chuyện cũ đâu, em sẽ mỉm cười và hỏi anh cuộc sống anh thế nào, hiện tại anh học gì… Và chúng ta sẽ lướt qua nhau. Vậy thôi…
Ngày buồn đã qua, em không còn buồn, không còn giận, không biết giờ này anh làm gì, anh ở đâu, em rất muốn gửi tặng anh một món quà nhỏ vào ngày sinh nhật anh, nhưng ngay cả một việc cỏn con thế này cũng không thể, bảo sao em không thể giữ nổi trái tim anh. Chúc anh bước sang tuổi 24 tràn ngập niềm vui, hạnh phúc, luôn vui vẻ và thành công trên con đường anh đã chọn anh nhé.
© Mimosa – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Tình yêu của đất
Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.
Phù sa
Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.
Sóng
Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.
Tập lớn
Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.
Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân
Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.
Xúng xính là em
Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.
Cách thành công của người thích an nhàn
Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.