Tháng 6 mùa thi
2016-06-06 01:28
Tác giả:
Tháng 6 mùa thi, cậu bảo cậu sẽ không bao giờ quên tớ. Chỉ là bài vở của chúng ta còn nhiều, chỉ là chúng ta còn nhiều dự định và tương lại sắp đến. Cậu yên tâm nhé, tớ hiểu mà. Tớ hiểu dù trong hoàn cảnh nào, cậu vẫn luôn bên cạnh tớ, cậu vẫn là người bạn ngồi bên trang sách của tớ, cậu vẫn là người ở lại cùng tớ ôn bài.
Ừ mùa thi ơi, mùa thi ơi và tháng 6 bao la, tớ có cậu bên cạnh để ôn bài chuẩn bị cho kỳ thi quan trọng của cuộc đời. Tớ có cậu bên cạnh để chúng ta viết tiếp những ước mơ mà chúng ta từng nói. Thời gian là liều thuốc của chính những đam mê. Cậu đã bảo tớ rằng, những cơn mưa chỉ là khoảnh khắc của mùa và tháng 6 là khoảnh khắc của mùa chia li, của mùa thi. Vậy mà có những lúc tớ đã từng dao động, vậy mà có những lúc tớ mệt mỏi với chính những gì xung quanh. Cậu đến bên im lặng và đưa cho tớ một bông hoa tím bằng lăng…
Tháng 6, nơi gặp gỡ của những gì nuối tiếc. Sân trường rồi cũng thưa dần hình ảnh của chúng ta, những màu xanh của đám lá, nơi những chú ve đang tấu những bản nhạc du dương mang tên mùa hạ. Cậu chợt buồn trước ô cửa sổ. Cậu im lặng ghi lại những dòng nhật ký cho chính cậu và cho chính tớ để lưu lại ở nơi này những kỷ niệm khó phai. Trong nếp nghĩ sẽ chín dần với bao dự định ở phía trước, chúng ta ai rồi cũng phải lớn lên, ai rồi cũng đến nơi này và ra đi khi trưởng thành. Chúng ta, như tất cả mọi người đều có những hoài bão muốn thực hiện. Chỉ là tháng 6 này, lần cuối mình ngồi bên nhau để ghi vào lưu bút những ước mơ của tuổi 18 đầy tươi trẻ.
Tháng sáu mùa thi, con đường học trò, anh đưa em đi.
Trong nếp nghĩ, chín dần bao dự định,
Ngọn đèn đêm, thao thức suốt canh thâu.
Tháng 6, cậu biết rằng tớ không đủ dũng cảm để nói lên tình cảm của cô học trò năm ấy dành cho một cậu học trò với những thơ ngây. Cậu bảo cậu sẽ ép những cánh phượng đỏ vào trang lưu bút, một trang lưu bút trắng tinh khôi như màu áo của tớ. Cậu bảo ở trang lưu bút đó sẽ không viết điều gì...
Tháng 6, những ngày nắng chói chang đổ xuống bên những giọt mồ hôi của phòng học, cậu vẫn là người bên cạnh tớ, nhẹ cười và viết vài dòng thư cho tớ vào tờ giấy nhớ “Cố gắng lên, tớ tin cậu làm được”. Và tớ viết lại dòng ấy gửi cậu “Cố gắng lên, tớ tin cậu làm được”. Những ngày tháng 6, có kỷ niệm nào đẹp hơn.
Những ngày tháng 6, chúng ta đã đi qua…Một tháng 6 của năm lớp 10 khi vừa tròn một năm học chung, cậu đến gần tớ và gửi tặng một chiếc bút xanh. Một chiếc bút mà cậu bảo để tháng 6 của lớp 11 sẽ tặng thêm một cuốn sổ. Và rồi cậu giữ đúng lời hứa, cũng không quên nói với tớ, “Khi nào tháng 6 của lớp 12, cậu hãy viết vào đó nhé”.
Tháng 6 của lớp 12, bộ kỷ yếu của lớp, cậu đứng bên cạnh tớ nắm tay thật chặt. Buổi tổng kết cuối năm chụp chung với thầy chủ nhiệm, chúng ta đứng hai bên. Ngày ôn thi chúng ta ngồi bên cạnh nhau. Những ngày nắng hạ, những cơn mưa tháng 6, những bông hoa bằng lăng bên trang sách tím, những bông hoa phượng đỏ bên ô cửa sổ. Tất cả hình như đang muốn in hình của chúng ta, của tuổi học trò những thời khắc dần rơi vào nỗi nhớ….
Tháng sáu mùa thi, anh hiểu lắm, cái nhíu mày chân thật.
Những nghĩ suy, khiến con người chợt lớn
Em bắt đầu, nơi anh đi qua....
Mùa thi ơi ! mùa thi ơi ! Mùa thi ơi.... và tháng sáu bao la.
Nơi gặp gỡ của những gì tiếc nuối
Để nhận ra giữa màu xanh trùng điệp,
Một mảng lòng mình, xanh rất xanh....
(Thân tặng các em 12C.KM2 – Love all)
© Trần Khánh Minh Sơn – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Tình yêu của đất
Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.
Phù sa
Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.
Sóng
Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.
Tập lớn
Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.
Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân
Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.
Xúng xính là em
Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.
Cách thành công của người thích an nhàn
Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.