Phát thanh xúc cảm của bạn !

Trưởng thành luôn đi cùng xót xa em à

2021-09-24 01:35

Tác giả:


/* Vast 2.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] /* Vast 3.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa]

blogradio.vn - Mê cung của thế gian, rừng rậm của vạn biến, cái vụn vặn của lòng người. Hãy bình tĩnh, sáng suốt, cứng rắn và khôn khéo để vượt qua. Đừng để cái vô thường khiến đôi chân sa ngã, làm mất đi mục đích cuối cùng. Cố gắng nhé cô gái bé nhỏ của tôi. Tôi tin rồi một ngày “tất cả những đau khổ của em sẽ soi sáng con đường phía trước”.

***

Gửi em,

Đêm nay, ánh trăng thật đẹp. Nó soi sáng cả một góc nơi tâm hồn u tối của em. Trong đôi mắt long lanh chất chứa bao nỗi niềm, viễn tưởng về một tương lai mờ mịt và hoài bão còn dang dở. Cô gái thích mơ mộng như em dường như đã không còn hứng thú với những thứ trong tưởng tượng. 

Em đang khao khát một điều gì đó thực tế hơn. Những dòng suy nghĩ miên man vẫn không ngừng lại. Em chưa bao giờ thấy cảnh tượng nào đẹp như đêm nay. Có lẽ, khung cảnh và vẻ đẹp thực sự của bầu trời sao hàng đêm đều bị che lấp một phần bởi các yếu tố nhân tạo như đèn đường, bụi bặm. Không. Nó khuất sau đám mây ảm đạm, đen tối của trái tim em. 

Đây là năm thứ tư, em đã cất giữ mối tình năm 17 tuổi, thật lâu. Đối với em đoạn tình cảm đó ngắn ngủi, buồn khổ nhưng là kỉ niệm trong sáng, tươi đẹp nhất. Đúng nghĩa của “mối tình đầu” nhưng không phải là “tình yêu trẻ con vu vơ nhanh qua”.

Em dứt khoát buông bỏ nó vì hiểu rằng bản thân còn nhỏ và em ám ảnh bởi hôn nhân của bố mẹ, bởi những cạm bẫy và đau khổ trong tình yêu của họ. Bốn năm, em sống trong sự nuối tiếc. Đó là thứ tình cảm rất tự nhiên mà có lẽ mãi mãi sau này em sẽ không bao giờ có được nữa. Cuối cùng, em cũng hiểu thế nào là “đúng người sai thời điểm”.

cac-cung-hoang-dao-doi-dien-voi-cac-thach-thuc-nhu-the-nao-scaled

Thời gian em đã trưởng thành hơn rất nhiều. Nhưng tôi buồn khi em không còn giữ được dáng vẻ hồn nhiên, tinh nghịch. Hồi ấy, tôi thấy cô bé đó mạnh dạn, tự tin trong các mối quan hệ, dám nghĩ dám làm, dám yêu dám ghét,  vô tư, dũng cảm. Giờ đây, em sống khép kín, không có bản lĩnh theo đuổi ước mơ vì em sợ rằng “Có lẽ mình lại phạm sai lầm rồi”. 

Em đã bị gò bó trong cái khuôn mà chính em tự đặt ra. Em không đơn thuần là một cô bé nữa. Em suy nghĩ nhiều hơn, đôi khi toan tính để tìm kiếm cái lợi. Vì thế mà tôi khát khao một điều “Mong em, cô gái nhỏ, hãy làm điều em muốn, sống nhẹ nhàng và thoải mái hơn”.

Em thích hoàng hôn. Những chú chim sải dài đôi cánh trên nền trời đỏ au, rực lửa. Chúng thật tự do. Có phải em cũng ước được bay để tất thảy muộn sầu đều tan biến. Nhưng em à, cuộc sống là thế, xã hội là thế. Đời người làm gì có ai sống không phiền, vô lo vô nghĩ. Chỉ là mỗi người có cách thể hiện khác nhau mà thôi. Việc em cần làm là “không oán hận không kể khổ”.

su-nghiep-cua-minh

Nhà sư Thích Tâm Nguyên từng nói một câu đại ý như thế này “Mình tìm kiếm được hết tất cả những thứ ở trên trần gian nhưng mình không tìm được sự  bình an thì mình cũng là một con người bất hạnh. Khung trời nào cũng có giông bão, cõi lòng nào cũng có phiền não ngang qua, chỉ cần lòng vị tha vô ngã, sóng gió nào cũng chẳng động lòng ta”. Dĩ bất biến ứng vạn biến. Mỗi giờ, mỗi phút mỗi giây cuộc sống đều đang thay đổi khôn lường. Hy vọng em trên con thuyền của đời mình, dù giữa dòng nước xiết vẫn vững tay chèo.

Mê cung của thế gian, rừng rậm của vạn biến, cái vụn vặn của lòng người. Hãy bình tĩnh, sáng suốt, cứng rắn và khôn khéo để vượt qua. Đừng để cái vô thường khiến đôi chân sa ngã, làm mất đi mục đích cuối cùng. Cố gắng nhé cô gái bé nhỏ của tôi. Tôi tin rồi một ngày “tất cả những đau khổ của em sẽ soi sáng con đường phía trước”.

© Tác giả ẩn danh - blogradio.vn

Xem thêm: Những vết thương mà mắt thường không thể thấy | Radio Tâm Sự

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thủ đô yêu dấu

Thủ đô yêu dấu

Ước mơ của tôi là được đến thủ đô Thủ đô dấu yêu bốn ngàn năm văn hiến

Tình yêu của đất

Tình yêu của đất

Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.

Phù sa

Phù sa

Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.

Sóng

Sóng

Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.

Tập lớn

Tập lớn

Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.

Những con sóng

Những con sóng

Nếu ngày nay biển không có sóng Thì biển muôn đời chẳng có màu xanh

Xúng xính là em

Xúng xính là em

Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.

Nơi tôi sinh ra

Nơi tôi sinh ra

Hải Dương nơi tôi sinh ra Nơi đồng lúa chín Vị ngọt phù sa

Cách thành công của người thích an nhàn

Cách thành công của người thích an nhàn

Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.

back to top