Phát thanh xúc cảm của bạn !

Cậu ấy là tuổi trẻ, là thanh xuân tươi đẹp nhất

2024-03-08 17:40

Tác giả: Thủy Phạm


/* Vast 2.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] /* Vast 3.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa]

blogradio.vn - Thật vậy, tụi tớ bây giờ đều học Đại học, đều sống cùng một thành phố, trải qua 4 mùa ở đó nhưng lại không thể cùng nhau đi đến hết con đường này. Tớ cũng từng khóc rất nhiều, từng đau lòng, từng tiếc nuối, thế nhưng thời gian sẽ là minh chứng cho tất cả mọi thứ. Có lẽ tớ đã buông bỏ được đoạn tình cảm ấy. 

***

Người ta thường bảo rằng tình yêu tuổi 17 là tình yêu đẹp nhất. Là tình yêu không có sự toan tính hay bất kì suy nghĩ nào khác. Tớ cũng vậy, năm 17 tuổi ấy tớ gặp được chàng trai với nụ cười tỏa nắng và cả cái tên hết sức đặc biệt “Uyn”. Tụi tớ là bạn cùng lớp với nhau năm cấp 3 nhưng cậu ấy là người rất ít nói, cả năm lớp 10 tớ cũng chỉ nói chuyện với cậu có vài lần nên cũng không gọi là thân. Thế nhưng trời xui đất khiến thế nào lớp 11 tớ được phân ngồi cùng bàn với cậu. Và có lẽ từ giây phút ấy thì tình yêu của tụi tớ cũng bắt đầu. Tụi tớ cũng không phải là yêu từ cái nhìn đầu tiên mà tình yêu đó là sự góp nhặt của tháng năm, là năm tháng làm bạn cùng nhau.

Có người từng hỏi tớ rằng yêu một người là thế nào, là cảm giác ra sao? Với mình có l là khoảnh khắc chỉ rung động vì nhau, là khi thấy một đám mây đáng yêu thì liền muốn chụp cho người đó xem cùng, là khi nhìn thấy một bức ảnh chụp cảnh sắc hữu tình thì nghĩ ngay đến việc cùng người đó đi đến nơi đó. Là khi nhìn thấy cậu ấy vui thì mình cũng vui, là lúc cùng cậu ấy tan trường đi qua những con đường yên ả. Mỗi khoảnh khắc ấy chỉ nhớ việc người ta từng làm, người ta từng nói. Là xuân hạ thu đông đều muốn cùng nhau trải qua, muốn khám phá mọi ngóc ngách trong cuộc sống. Thật ra cuộc sống này vẫn nên có tình yêu, vì dù yêu là sẽ bận tâm, sẽ đau lòng, nhưng có một người bên cạnh chia sẽ buồn lẫn vui, hào hứng lẫn bực dọc thật sự là may mắn mà không phải ai cũng có được. Thế nên tớ cảm thấy rằng tuổi trẻ của mình không còn gì để nuối tiếc vì mình và cậu ấy đều hết lòng vì nhau, đều trao cho nhau tình yêu chân thành nhất của bản thân.

Thế nhưng tụi mình cùng không vượt qua được thử thách của cuộc sống. Dù tình yêu có đẹp đến thế nào thì nó cũng phải tan vỡ, cuộc vui nào rồi cũng phải tàn. Tụi tớ chia tay nhưng cũng không thể cho nhau một lý do rõ ràng. Tớ từng rất giận thậm chí rất ghét cậu vì sao lại khiến cho tình yêu chúng tớ trở nên như vậy, cậu ấy ra đi nhưng không cho nhau một lời giải thích. Tớ nhớ hoài cậu ấy từng nói với tớ rằng tớ ở đâu thì cậu ấy sẽ ở đó. Thật vậy, tụi tớ bây giờ đều học Đại học, đều sống cùng một thành phố, trải qua 4 mùa ở đó nhưng lại không thể cùng nhau đi đến hết con đường này. Tớ cũng từng khóc rất nhiều, từng đau lòng, từng tiếc nuối, thế nhưng thời gian sẽ là minh chứng cho tất cả mọi thứ. Có lẽ tớ đã buông bỏ được đoạn tình cảm ấy. 

Tớ từng đọc được trong một cuốn tiểu thuyết: “Cậu ấy là thanh xuân của tôi, là bí mật không thể bật mí, là lời yêu chẳng dám tỏ và cũng là nỗi đau của tuổi trẻ. Cậu ấy là năm tháng của lưng chừng giữa trưởng thành và trẻ con, là nụ cười, là nước mắt, cậu ấy là xuân xanh, là hạ vàng, là thu nhạt, là đông tàn, là tất cả thương mến. Cậu ấy là người tôi thương, thương đến chẳng dám chung đường.” Dẫu bây giờ tụi tớ không còn đi cùng nhau na nhưng cậu ấy vẫn là chàng trai mà tớ từng thương mến, là mối tình mà tớ sẽ không bao giờ quên. Dù cho rất lâu rồi tụi tớ không gặp được nhau nhưng vẫn chúc cho cậu tiền đồ như gấm - “Trời nam đất bắc, nguyện vạn kiếp chẳng quay đầu, dây đàn đã đứt, gương kia đã vỡ, niệm kia đã tan, hoa kia đã tàn... Chỉ nguyện người đời đời yên ổn, nguyện ta kiếp kiếp bình an”.

© Thủy Phạm - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Bạn Đã Đánh Đổi Điều Gì Để Trưởng Thành? | Blog Radio 906

Thủy Phạm

Nhà là nơi cho ta ba bữa cơm trong suốt bốn mùa

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thủ đô yêu dấu

Thủ đô yêu dấu

Ước mơ của tôi là được đến thủ đô Thủ đô dấu yêu bốn ngàn năm văn hiến

Tình yêu của đất

Tình yêu của đất

Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.

Phù sa

Phù sa

Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.

Sóng

Sóng

Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.

Tập lớn

Tập lớn

Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.

Những con sóng

Những con sóng

Nếu ngày nay biển không có sóng Thì biển muôn đời chẳng có màu xanh

Xúng xính là em

Xúng xính là em

Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.

Nơi tôi sinh ra

Nơi tôi sinh ra

Hải Dương nơi tôi sinh ra Nơi đồng lúa chín Vị ngọt phù sa

Cách thành công của người thích an nhàn

Cách thành công của người thích an nhàn

Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.

back to top