Phát thanh xúc cảm của bạn !

Cuộc gọi của Ba!

2024-01-13 07:35

Tác giả: Kelly Bùi


/* Vast 2.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] /* Vast 3.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa]

blogradio.vn - Ba trách mình chưa là một người Ba tốt, Ba hứa không để tôi phải chịu thiệt thòi gì với bạn bè, bạn có gì, Ba cũng sẽ cố gắng lo cho tôi được như thế. Tự nhiên tôi thấy thương Ba vô cùng. Ba tôi chẳng giàu có như người ta, nhưng với tôi Ba là người giàu tình yêu thương nhất trên đời.

***

“Hôm nay con có đi học không?” Giọng Ba từ điện thoại vang lên.

Đưa chiếc điện thoại đến gần, tôi đáp: “Dạ có, con học mới về tức thì đây Ba.

Ba tiếp lời: “Thế đã cơm nước gì chưa?”

Tôi nhẹ nhàng đáp: “Dạ chưa, tí nữa con mới ăn.

Ba ân cần dặn dò: “Coi tranh thủ ăn sớm, còn nghỉ ngơi con nha.

Tôi đáp: “Dạ, Ba đã ăn cơm chưa ạ?”...

Ba tôi luôn ân cần lo lắng cho tôi như thế đấy, vài cuộc gọi quan tâm làm tôi ấm lòng hơn trong cái thời tiết lành lạnh, mang cho con người ta cảm giác cô đơn, trống trải ở thành phố này.

Trước khi đi học xa, Ba dặn tôi đủ thứ điều, ba bảo: “Là con gái nên phải biết giữ gìn bản thân, sống ngăn nắp và sạch sẽ; chú tâm trong chuyện học hành, con học tốt là Ba vui rồi, không nhất thiết phải đi làm thêm,… phải biết chọn bạn mà chơi, bạn thành phố, không như ở quê, không phải ai mình cũng chơi được. Có chuyện gì phải gọi về cho Ba biết, nghe chưa?”

Vì biến cố gia đình, nên năm 9 tuổi tôi mới lần đầu tiên được gặp Ba, nên tôi thương Ba lắm. Tôi nhớ khi ấy, trước đêm mà Ba về, tôi trằn trọc không sao ngủ được. Tôi lo lắng không biết Ba có giống như tôi tưởng tượng không, không biết Ba có thương tôi như cách mà ba đã ân cần qua những dòng thư tay hay không? Chuyện gì đến rồi cũng đến. Ba đã về, tôi đứng im thin thít trong nhà, nhìn Ba thật lâu qua khung cửa. Ba không cao to như tôi tưởng tượng, Ba khoác lên mình một chiếc áo sơ mi đã cũ, trông Ba hơi gầy, ba có một làn da rám nắng, và một đôi mắt hiền từ. Bỗng… Ba nhìn về phía tôi, tự nhiên tôi lâng lâng, có cái gì đó như nghẹn lại ở cổ, tôi nấc lên, nước mắt lã chã rơi, tôi đã khóc. Tôi khóc vì ngần ấy năm chờ đợi, tôi khóc cho sự tủi hờn, khóc cho sự uất ức, khóc vì vui, khóc vì niềm hạnh phúc dâng trào. Tôi lao nhanh về phía Ba, ôm một cái thật chặt mà nức nở. Ba dịu dàng vỗ về tôi: “Ba xin lỗi, Ba xin lỗi con gái yêu của Ba nhiều lắm. Xin lỗi… vì đã để con đợi ba… thật lâu...!” Ngay thời điểm đó, bao nhiêu tủi hờn như tan biến hết, tôi chỉ muốn hét lên cho cả thế giới biết: “Bây giờ tôi đã có Ba”. Những ngày sau đó tôi quấn Ba không rời, tôi không muốn phải mất Ba thêm lần nào nữa.

Ba bảo Ba thương hai chị em tôi lắm, Ba sẽ bù đắp tất thảy những tổn thương mà hai chị em tôi phải chịu khi không có Ba ở cạnh.

Khoảng thời gian sau đó Ba đã thích ứng được với môi trường nơi đây. Hiện tại Ba đang làm bảo vệ ở một nhà máy nhỏ trên rừng, Ba dành phần nhiều thời gian cho công việc. Lúc trước khi còn học ở quê, cứ cách ngày Ba sẽ về nhà Ngoại thăm tôi, tôi nhớ có lần Ba vượt hàng chục cây số trong đêm chỉ để chở tôi đi ăn bánh canh quán bà Năm mà tôi yêu thích. Tôi cứ tưởng Ba sẽ ở lại qua đêm, nhưng hỏi ra mới biết, chở tôi về là Ba chạy ngay ra chỗ làm, tôi xót lắm, trên đường cứ trách Ba không được chạy về đêm như thế này nữa.

Ba bảo Ba thương tôi lắm, Ba trách bản thân mình không kiếm nhiều tiền bằng người ta đặng cho tôi một cuộc sống đủ đầy hơn. Ba trách mình chưa là một người Ba tốt, Ba hứa không để tôi phải chịu thiệt thòi gì với bạn bè, bạn có gì, Ba cũng sẽ cố gắng lo cho tôi được như thế. Tự nhiên tôi thấy thương Ba vô cùng. Ba tôi chẳng giàu có như người ta, nhưng với tôi Ba là người giàu tình yêu thương nhất trên đời.

Khi đi học xa, Ba hay hỏi thăm tôi qua những cuộc gọi. Những cuộc gọi gần đây, Ba luôn nhắc nhở tôi Tết nhất định phải về đón Tết cùng Ba, Ba sẽ mua đồ đẹp cho tôi, Ba sẽ lại chở tôi đi ăn bánh canh quán bà Năm mà tôi thích. Chắc chắn Tết năm nay tôi sẽ về, về để được gặp Ba, gặp Chị, gặp Ông Bà Ngoại, những đứa bạn chí cốt của tôi... Để lại được cùng tạo nên một cái Tết thật ý nghĩa. Con yêu Ba, con yêu tất cả mọi người nhiều lắm, đợi con nhé!

© Kelly Bùi - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Giá Như Anh Hiểu Em Sớm Hơn Phần 2 | Blog Radio 896

Kelly Bùi

Gửi bạn một cái ôm vì đã không bỏ cuộc

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thủ đô yêu dấu

Thủ đô yêu dấu

Ước mơ của tôi là được đến thủ đô Thủ đô dấu yêu bốn ngàn năm văn hiến

Tình yêu của đất

Tình yêu của đất

Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.

Phù sa

Phù sa

Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.

Sóng

Sóng

Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.

Tập lớn

Tập lớn

Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.

Những con sóng

Những con sóng

Nếu ngày nay biển không có sóng Thì biển muôn đời chẳng có màu xanh

Xúng xính là em

Xúng xính là em

Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.

Nơi tôi sinh ra

Nơi tôi sinh ra

Hải Dương nơi tôi sinh ra Nơi đồng lúa chín Vị ngọt phù sa

Cách thành công của người thích an nhàn

Cách thành công của người thích an nhàn

Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.

back to top