Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tôi trong mắt tôi!

2024-01-11 10:55

Tác giả: Kelly Bùi


/* Vast 2.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] /* Vast 3.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa]

blogradio.vn - Bạn thấy đấy, những ngã rẽ trong cuộc đời là vô thường, có lúc bạn đi vào một con đường đầy cỏ dại và nghĩ mình chệch hướng nhưng biết đâu đó là một vùng trời mới, đầy những điều thú vị đang cần bạn khám phá thì sao?

***

Hoa hướng dương đã dạy tôi: “Chỉ cần quay mặt về phía ánh mặt trời, cố gắng hướng về phía trước, mỗi ngày sẽ trở nên đơn giản và tốt đẹp hơn!”

Cuộc sống vốn có nhiều khó khăn, thử thách, có cả những nỗi buồn và thất vọng. Vì vậy, bạn hãy dũng cảm vượt qua để luôn là chính mình, đừng để điều gì che khuất ước mơ, niềm tin và hoài bão.

Tôi của những tháng ngày mật ngọt

Năm 17 tuổi, tôi trong mắt tôi có một tình yêu trong sáng nhưng đầy nhiệt huyết và cháy bỏng. Trong mắt tôi, anh ấy luôn gọn gàng và lịch sự với một chiếc áo sơ mi, một chiếc quần tây âu và một đôi giày da không dây buộc, anh ấy mang dáng dấp của một người trưởng thành đủ để tôi tin tưởng dựa vào khi cần. Anh ấy là một người vô cùng ấm áp, chu toàn và tươm tất trong mọi việc,.. Những năm cấp 3 tôi ngây dại trót say giọng nói ấm áp và nụ cười tỏa nắng đó, tôi đã yêu anh ấy hơn tất thảy những gì tôi có. Cuối cấp, tôi lấy hết can đảm bày tỏ lòng mình với anh. Nhưng hóa ra tất cả chỉ là ngộ nhận, thứ tình cảm mà anh ấy dành cho tôi không phải là tình yêu mà là em gái. Tôi đã yêu đơn phương ư? Có cái gì đó như nghẹn lại ở cổ, nước mắt tôi lã chã rơi, tôi đã khóc, tôi không thể nào chấp nhận được sự thật đó. Tại sao tôi thích anh nhiều đến như thế nhưng anh lại không nhận ra? Nếu không thích tôi, tại sao anh luôn quan tâm đến tôi chứ? Tôi vẫn cố chấp đi tìm câu hỏi cho mình và rồi người đau lòng nhất vẫn là tôi, người bị tổn thương nhiều nhất vẫn chính là tôi.

Theo thời gian những vết thương ngày ấy chẳng còn rõ ràng nữa, đọng lại trong tôi là những khoảnh kí ức đẹp đẽ đã có cùng với anh. Những bài giảng say sưa của anh, những lần đón đưa chỉ có tôi và anh, những cái khẽ chạm nhẹ cũng khiến tôi thơ thẩn cả ngày. Nụ cười của anh, giọng nói của anh, bóng hình quen thuộc của anh vẫn ở đó, nhưng tôi của những ngày xưa cũ chẳng còn nữa. Tôi không hối hận vì đã yêu anh, tôi đã xem anh là một phần kí ức trong tôi. Tôi thấy mình giống như một bông hướng dương vậy luôn hướng về mặt trời nhưng mãi mãi sẽ không bao giờ có được mặt trời. Tôi trong mắt tôi của năm 17 tuổi, đã có một tình yêu đầu đời đẹp đẽ và mơ mộng.

Chính vì thế, bạn hãy cứ yêu hết mình, tận hưởng hết những xúc cảm của cái thời non trẻ để sau này nhìn lại, bạn chẳng phải nuối tiếc điều gì. Thà một lần đau nhưng mang dư vị, còn hơn cứ né tránh để rồi bỏ bỏ lỡ nhau.

Biết ơn những ngã rẽ

Ở thời điểm hiện tại, tôi học các hoàn thiện mình từng ngày. Tôi dành phần nhiều thời gian cho việc học. Nếu như trước kia tôi đã từng hối tiếc vì học chuyên ngành mình chưa thực sự thích, thì ở hiện tại, tôi biết ơn vì sự lựa chọn đó. Báo chí giúp tôi được đi và trải nghiệm nhiều hơn, tôi được gặp gỡ và trò chuyện với những con người đặc biệt. Tôi học được từ họ sự kiên nhẫn và bao dung, tôi trở thành một người tử tế và biết cảm thông hơn từ những câu chuyện của họ, đôi lúc tôi nhận ra mình thật may mắn khi được sống, được yêu thương và được nhìn ngắm thế giới đầy sắc màu này.... Gần một nửa chặng đường tôi thấy mình đã yêu nghề báo. Tôi muốn được cống hiến, được viết, được thỏa lòng bày tỏ ước mong.

Bạn thấy đấy, những ngã rẽ trong cuộc đời là vô thường, có lúc bạn đi vào một con đường đầy cỏ dại và nghĩ mình chệch hướng nhưng biết đâu đó là một vùng trời mới, đầy những điều thú vị đang cần bạn khám phá thì sao? Song hành với bản thể hiện tại, ước mơ nhỏ bé trở thành một họa sĩ vẫn ở đó, dung hòa trong tôi chứ không hề mất đi.

Học ngoại ngữ

Cô tôi luôn bảo rằng “học thêm một ngoại ngữ sẽ có thêm một cuộc đời mới.” Tôi đã tin vào điều đó mà cố gắng ở hiện tại. Tôi đang học thêm hai ngôn ngữ cùng lúc là tiếng Anh và tiếng Hoa. Người ta hay bảo học ngoại ngữ để dễ tìm việc, nhưng với tôi, tôi thích học ngôn ngữ vì tôi muốn mình được đi đó đây, được hiểu biết thêm về các nền văn hóa, phong tục, lối sống của bạn bè quốc tế. Nhờ ngoại ngữ, tôi quen được vài người bạn nước ngoài và học hỏi từ họ nhiều điều.

Về vấn đề giáo dục, tôi ấn tượng nhất là Thái Lan. Chính phủ sẽ bảo trợ hoàn toàn học phí cho học sinh từ lớp 1 đến lớp 12. Bạn sẽ được dạy ở trong chùa, chính phủ sẽ chi trả hoàn toàn phí cho giáo viên – được biết nghề dạy học ở Thái nằm trong top những nghề có mức lương cao nhất. Nếu muốn học Đại học bạn chỉ cần tốt nghiệp cấp 3 với thành tích khá hoặc giỏi thì đủ điều kiện được vay tiền ở ngân hàng để đi học. Chính phủ cho phép bạn trả lại tiền khi bạn có công việc ổn định. Nhờ ngoại ngữ, tôi được biết thêm nhiều điều thú vị quanh mình.

Trong xu thế hội nhập như ngày nay thì việc biết ngoại ngữ là một lợi thế cực kì lớn đối với sự phát triển sự nghiệp cho bản thân. Biết ít nhất một loại ngoại ngữ sẽ giúp bạn tự tin, dễ dàng hòa nhập và dễ dàng tìm được một công việc thích hợp với trình độ, năng lực của bản thân. Hơn hết bạn sẽ có thêm những người bạn mới đầy thú vị. Bạn hãy nhớ rằng, không bao giờ là quá muộn để học.

Dám ước mơ

Tôi trong mắt tôi của tương lai sẽ tốt nghiệp đại học, sẽ có công việc ổn định, sẽ dành phần nhiều thời gian cho công việc và những chuyến đi.

Sau những chuyến đi dài, tôi muốn được dừng chân ở Thụy Sĩ, nơi có những thảm cỏ xanh bạt ngàn, những đồi núi trập trùng như một dải lụa đang phất phơ trước gió. Sáng sớm, tôi có thể ngắm nhìn những đám mây len lỏi trên từng ngọn núi, hệt như một chiếc niệm với hàng tá sợi bông gòn đan vào nhau; ở đó còn có những con thác chảy mãi không điểm dừng, một làn nước xanh ngọc bích trong veo hiện lên, tô rõ thêm những rạn san hô ở đáy hồ,… Cùng với tiếng chim lảnh lót kêu, hòa với cái thời tiết se lạnh ở Thụy Sĩ , hít hà một làn sương sớm, tôi như say đắm thêm cảnh sắc nơi đây. Tôi sẽ nghỉ ngơi ở một căn nhà nhỏ, ở đó có tôi và một chú mèo con, tôi sẽ “trần trụi”  sống cùng thiên nhiên, viết tự truyện cho mình và cứ thế, một đời an nhàn trôi qua.

Đó chỉ là những mong cầu của riêng tôi, nhưng tôi biết thực tế luôn khắc nghiệt hơn tôi nghĩ rất nhiều. Chẳng ai đánh thuế ước mơ cả nên tôi xem việc được đặt chân đến Thụy Sĩ là mục tiêu trong tương lai của bản thân, tôi sẽ cố gắng, nỗ lực, cống hiến hết mình để đạt được ước nguyện đó.

“Nếu một ngày cuộc sống của bạn nhuộm màu đen tối, vậy bạn hãy ước mơ là cây bút dạ quang để điểm tô lên đó những vì sao chiếu sáng.

Tương lai và quá khứ ở chung một không gian chật hẹp chờ đợi cơ hội thoát ra. Nếu hiện tại không có ước mơ thì quá khứ được tiếp thêm sức mạnh thoát ra ngoài, khiến cuộc đời bạn như một túi snack có nhiều bánh hình dạng giống nhau. Nếu ước mơ của bạn đủ lớn thì tương lai sẽ tung cửa bay ra khiến cho cuộc đời bạn như túi kẹo bốn mùa nhiều hương vị khác nhau.

© Kelly Bùi - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Giá Như Anh Hiểu Em Sớm Hơn Phần 1 | Blog Radio 895

Kelly Bùi

Gửi bạn một cái ôm vì đã không bỏ cuộc

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thủ đô yêu dấu

Thủ đô yêu dấu

Ước mơ của tôi là được đến thủ đô Thủ đô dấu yêu bốn ngàn năm văn hiến

Tình yêu của đất

Tình yêu của đất

Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.

Phù sa

Phù sa

Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.

Sóng

Sóng

Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.

Tập lớn

Tập lớn

Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.

Những con sóng

Những con sóng

Nếu ngày nay biển không có sóng Thì biển muôn đời chẳng có màu xanh

Xúng xính là em

Xúng xính là em

Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.

Nơi tôi sinh ra

Nơi tôi sinh ra

Hải Dương nơi tôi sinh ra Nơi đồng lúa chín Vị ngọt phù sa

Cách thành công của người thích an nhàn

Cách thành công của người thích an nhàn

Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.

back to top