Phát thanh xúc cảm của bạn !

Không được bên nhau mùa hạ, ta sẽ thương nhau mùa đông

2019-01-07 09:26

Tác giả: Huỳnh Hân Giọng đọc: Titi

/* Vast 2.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=a405a5385f9a4c0cbf2740ccd5d84519&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=a405a5385f9a4c0cbf2740ccd5d84519&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] /* Vast 3.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=a405a5385f9a4c0cbf2740ccd5d84519&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=a405a5385f9a4c0cbf2740ccd5d84519&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa]

Trong truyện thơ Tiễn dặn người yêu có những câu thơ ngậm ngùi, chua xót nhưng cũng tràn đầy hy vọng:

“Không lấy được nhau mùa hạ, ta sẽ lấy nhau mùa đông.
Không lấy được nhau thời trẻ ta sẽ lấy nhau lúc góa bụa về già”.

Đó là khát khao mãnh liệt của những người yêu nhau nhưng không thể ở bên nhau. Dù ở cạnh nhau, dù ở xa nhau, dẫu thế nào họ cũng mãi thương nhau. Đó cũng là tiếng lòng của bạn Ngọc Hân về mối tình thời thanh xuân của mình. Xin mời các bạn cùng lắng nghe.

“Ta nhớ người tựa vai ta trong ngày gió
Bên ô cửa nhìn xa xăm cần lắm cơn mưa rào
Nghe tim nhịp vu vơ
Lời ra rất vụng về
Mà lòng vui như trẻ thơ nhận được quà.”

(Ta có hẹn với tháng năm, Hồ Tiến Đạt)

Anh,

Mỗi khi những ca từ ấy bật lên, em lại thấy lòng mình man mác nỗi buồn khó tả - nỗi buồn mà nửa năm trôi qua em vẫn không thôi nguôi ngoai...

Không được bên nhau mùa hạ, ta sẽ thương nhau mùa đông

Tháng năm - mùa quân sự đó mình gặp nhau, anh - chàng trai Bách khoa, trông rất chững chạc và điềm tĩnh. Em - cô gái Nhân văn năm nhất nhút nhát, chỉ biết chăm chú học và học mà thôi. Có lẽ là nhân duyên khiến chúng ta vô tình ngồi cạnh nhau. Em thích anh kể chuyện cười về cuộc sống của mình, về tuổi thơ quậy tưng bừng cả xóm ai cũng phàn nàn rồi lớn lên biết ý thức học hành đàng hoàng để rồi vô Sài Gòn lập nghiệp.

Nhưng thật là nhân duyên đã để em gặp lại anh trong buổi hẹn ở quán mới mở của một người bạn. Ngồi sau lưng anh chở về, nghe anh kể những khó khăn khi là dân công trình, về những trắc trở trong tình yêu vì tính tình khô khan, lúc nào trong đầu cũng tất bật với con số, suy nghĩ về dự án,... em hiểu hết điều đó và em thấy thương anh. Em ước mình có thể quan tâm, chăm sóc cho anh.

Một hành động bất chợt mà em không nghĩ mình sẽ làm, cứ như tất cả sau bao ngày dồn nén tình cảm này, có lẽ không biết mai ra sao, em chỉ muốn dành cho anh một cái ôm từ sau, muốn nói anh đừng buồn nữa, có em đằng sau vẫn luôn chờ anh đấy thôi. Cái ôm ngày ấy đã viết tiếp nên câu chuyện tình mình với những kỉ niệm đặc biệt theo cách mà em không ngờ tới...

Trải qua những ngày hẹn hò dẫu ngắn ngủi, dẫu giản đơn nhưng với em ngày đó thật hạnh phúc. Em, lần đầu tiên trong đời biết yêu và được yêu. Bao nhiêu mộng mơ, hoài bão cứ thế chắp cánh trong tâm trí em, và cứ thế làm cho cuộc sống em thêm hồng, thêm tươi.... Chỉ muốn cùng anh làm được nhiều thứ, phấn đấu thật nhiều cho tương lai chúng mình, mọi thứ với em ngày đó, thật đẹp, thật nên thơ!

Nhưng mà, anh biết đấy! Hôm nay em lại ngồi đây gõ những dòng chữ gửi đến anh xa xôi, vì bởi lẽ tình mình nay đã lỡ. Em vẫn nhớ ngày cuối cùng mình gặp nhau, vốn mong nhiều điều nói với anh vì đã ba tháng trôi mình không gặp nhau, nhớ anh lắm. Vậy mà, vì suy nghĩ bồng bột của em và áp lực công việc của anh, mình đã tổn thương nhau bằng những lời nói đau lòng, mà sau này nghĩ lại em vẫn còn rất đau, và em biết anh cũng không vui gì.

Giá mà, em luôn ước giá như em hiểu cho anh, em lí trí hơn thì đã không làm tan vỡ tình mình như vậy, điều tiếc nuối nhất là ngày ấy vì lòng tự ái quá cao, em đã nói lời chia tay và mong mình sẽ quay lại làm anh em tốt chỉ qua tin nhắn mà thôi. Em không hề biết tại sao em lại làm vậy, em chỉ nhớ khi ấy lời cuối anh bảo rằng anh xin lỗi em. Câu nói đó làm em nhớ mãi, em đã tự dằn vặt mình mấy tháng sau đó rất nhiều, em đã làm cho người con trai đầy lòng kiêu hãnh ấy phải nghĩ rằng mình là kẻ thất bại, không làm gì tốt cho người mình yêu.

Không được bên nhau mùa hạ, ta sẽ thương nhau mùa đông

Sao em lại nỡ bỏ anh ngay lúc sự nghiệp của anh đang gặp khó khăn nghiêm trọng, sao em có thể nói những lời nhẫn tâm với anh chỉ để thỏa lòng mình. Em ước ngày đó cơn giận trong em có thể nguôi nhanh đi, để em có thể chạy đến ôm anh và khóc. Vì bây giờ, nhiều đêm em vẫn khóc khi nhớ về anh, nhưng anh không ở đây nữa. Tại sao ngày đó em lại cho mình là tất cả, mình mạnh mẽ lắm cơ, nhưng không anh ơi, em sai rồi..... em lỡ mất anh rồi.

Những kỉ niệm trải qua, mọi thứ vô tình trở thành những thói quen vô thức, bộ váy em bận ngày hẹn hò em vẫn hay bận vào những dịp đặc biệt, em thích ăn bắp rang vì ngày đầu hẹn hò anh đã mua cho em, em thích ăn mì quảng, thích tìm hiểu mọi thứ về Quảng Ngãi, quê hương anh. Mọi thứ dù vô tình hay hữu ý đều gợi em nhớ về anh, như cơn mưa phùn ta nghĩ sẽ không cần mặc áo mưa đâu vì không đến nỗi, ai ngờ lại thấm nước mưa vào người nhiều như thế. Tưởng tình ngắn ngủi sẽ mau quên thôi, nhưng đâu ngờ tình ấy lại sâu sắc đến thế. Cố quên nhưng hóa ra nhớ rất nhiều.

Đời người chớp mắt thoáng qua như giấc mộng, vui buồn, giận hờn, hạnh phúc, đau thương rồi cũng trôi qua, chỉ còn tình người ở lại. Có mấy ai sống được cả cuộc đời cho mình, hay ta sống vì người khác, vì bổn phận trên vai, và vì đâu đi nữa, đó cũng là điều ta không tránh khỏi, vì ta nợ cuộc đời này, ta nợ gia đình, ta sinh ra để trả mối ân tình của cuộc đời mà thôi. Thế nên thanh xuân khó tránh được tiếc nuối, chỉ là cách mình nhìn nhận điều đó bằng con mắt khách quan và trân quí, để lòng được thanh thản và an nhiên.

“Không lấy được nhau mùa hạ, ta sẽ lấy nhau mùa đông.
Không lấy được nhau thời trẻ ta sẽ lấy nhau lúc góa bụa về già."
(Tiễn dặn người yêu)

Biết đâu mai này anh nhỉ?

Dẫu mai ra sao, em cầu mong cho anh luôn yên vui và bình an. Khi sự nghiệp ổn định rồi, chúc anh tìm được người thương yêu, chăm sóc cho anh. Mong gia đình anh luôn khỏe mạnh và hạnh phúc. Còn em, em sẽ thực hiện ước mơ vẫn còn dang dở của mình, lo cho việc học để sau này ra trường có việc tốt phụ giúp ba mẹ và đỡ đần cho em trai. Mong sau này gặp lại, chúng mình đều đã thực hiện hoài bão của mình, nụ cười của anh sẽ lại tươi như nắng hạ tháng năm quân sự ấy.....

Thương anh,

© Ngọc Hân – blogradio.vn

Giọng đọc: Titi
Thực hiện: Hằng Nga
Minh họa: Hương Giang

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

 Người cũ chỉ nên nghĩ, không nên nhớ | Blog Radio 909

Người cũ chỉ nên nghĩ, không nên nhớ | Blog Radio 909

Ngày hôm đó chúng ta đã nói sẽ luôn nhớ tới nhau, sẽ giữ trọn vẹn trong tim mối tình của năm tháng ấy. Nhưng anh biết không, mỗi người chúng ta ai rồi cũng đều khác, lời hứa năm đó cũng chỉ là tên gọi khác của lời tạm biệt mà thôi.

Vì em là một món quà - Phần 2 | Blog Radio 908

Vì em là một món quà - Phần 2 | Blog Radio 908

Dây xích sắt trượt dài trên thanh chắn cửa, rít lên một tràng âm thanh chói tai, kết thúc bằng tiếng đáp đất nặng trịch. Trời lặng gió, áng mây vắt ngang qua ngọn cây, trong đêm tối không trăng không sao, chiếc lồng đèn cũ phủ một lớp bụi mỏng

Vì em là một món quà - Phần 1 | Blog Radio 907

Vì em là một món quà - Phần 1 | Blog Radio 907

Mưa rơi, làm hình bóng anh trong mắt cô mờ đi, gương mặt điển trai sau màn mưa trắng chẳng rõ đang vui hay buồn. Mưa vẫn không ngừng xối lên thân ảnh liu xiu của anh, lớp áo sơ mi trắng dính vào da lộ ra vết sẹo dài chạy dọc theo cánh tay khẳng khiu.

Bạn đã đánh đổi điều gì để trưởng thành? | Blog Radio 906

Bạn đã đánh đổi điều gì để trưởng thành? | Blog Radio 906

Bạn chính là chủ nhân của cuộc đời mình. Tương lai ra sao, do bạn định đoạt. Đừng để năm tháng trôi qua, trong bạn chỉ toàn là tiếc nuối.”

Điều em muốn là bình yên và tĩnh lặng | Blog Radio 905

Điều em muốn là bình yên và tĩnh lặng | Blog Radio 905

Đôi khi, sự ra đi của người khác là lí do để ta nhìn lại mình. Nhìn lại những gì mà bản thân đã cư xử. Có phải vì ta chưa đủ trưởng thành? Có phải vì ta vẫn còn quá cảm xúc và bi kịch hoá mọi thứ?

Nếu bạn độc thân, hãy cứ tận hưởng điều đó | Blog Radio 904

Nếu bạn độc thân, hãy cứ tận hưởng điều đó | Blog Radio 904

Nếu bạn độc thân, hãy tận hưởng điều đó. Độc thân không có nghĩa là chưa đủ tốt để yêu. Độc thân nghĩa là chưa có ai đủ tốt để được bạn yêu.

Đi tìm phiên bản tốt nhất của chính mình | Blog Radio 903

Đi tìm phiên bản tốt nhất của chính mình | Blog Radio 903

Muốn ngắm bình minh, phải dậy thật sớm. Muốn tạm biệt ngày tàn, phải vẫy chào hoàng hôn. Hạnh phúc của mình nên tự mình nắm lấy...

Trái tim em có nhiều vết xước | Blog Radio 902

Trái tim em có nhiều vết xước | Blog Radio 902

Một giấc mơ dang dở dấy lên trong lòng tôi một sự hiếu kỳ với dáng vẻ của hạnh phúc. Nếu bước qua lằn ranh giữa quá khứ và hiện tại, tôi sẽ thấy được điều, có phải kết cục sẽ vẹn tròn hơn không.

Hôn lễ của em | Blog Radio 901

Hôn lễ của em | Blog Radio 901

Bên trong ai cũng có một vài vết thương, có kẻ biến vết thương thành một sự hiểu biết. Có người lại biến vết thương thành một nguyên nhân, sinh ra một vết thương mới đau hơn…

Em như ánh sao trời | Blog Radio 900

Em như ánh sao trời | Blog Radio 900

Không có một tình yêu nào là vĩnh hằng cũng chẳng có lời hứa nào gọi là mãi mãi, chỉ là con người ta thích tin vào những điều đó chỉ là nhất thời để rồi một đời đợi chờ.

back to top