Phát thanh xúc cảm của bạn !

Lá thư số 886

2024-02-01 05:25

Tác giả:


/* Vast 2.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] /* Vast 3.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa]

blogradio.vn - Nhưng rồi, sau 5 năm, chúng ta gặp lại nhau. Cảm giác rung động tràn về trong tim em. Anh vẫn là người con trai ấy, vẫn nhiệt huyết, đam mê với công việc, còn em không còn là cô gái ngây thơ và hồn nhiên như ngày xưa.

***

Nếu bỏ lỡ nhau ở quá khứ, chúng ta có thể cảm thấy hối tiếc và tiếc nuối. Đôi khi, chúng ta nghĩ rằng nếu ta thấu hiểu nhau hơn, cùng chủ động trong mối quan hệ, chúng ta có thể đã không bỏ lỡ nhau. Tuy nhiên, thực tế là khi đã bỏ lỡ, chúng ta không thể quay lại và thay đổi quá khứ. Và có một sự thật là, nếu đã bỏ lỡ nhau rồi thì khó mà tìm được người thứ hai giống như người trước. Dù là cùng một người.

Anh và em như những hành khách trên chuyến tàu cuộc đời, đến rồi lại đi, qua những ga đến và ga đi, qua những cảnh đẹp và những cơn mưa giông. Nhưng sau nhiều lần lững thững như thế, ta sẽ bắt gặp một người chấp nhận ở lại vì một chữ "thương". Trên chuyến hành trình đầy gian nan và khó khăn, ta gặp gỡ nhau như những người xa lạ, từng bước đi, từng lời nói, từng cử chỉ của đôi ta đã dần gắn kết ta lại với nhau nhưng thật tiếc vì ta không giữ được nhau ở lại để cùng đến ga cuối cùng.

Có một điều ta đều hiểu, đó là “đối phương là tình đầu của mình”. Và người ta thường hay nói rằng tình đầu rất khó phai, thật đúng vậy phải không anh? Sau 5 năm không liên lạc, ấy thế mà khi gặp lại nhau, cảm giác rung động một lần nữa tràn về. Khi nhìn thấy anh, em không thể tin được rằng đã 5 năm trôi qua. Nhớ lại những ngày tháng ấy, chúng ta là cặp đôi hoàn hảo trong mắt mọi người. Anh đón đưa em đi học, anh dạy em đánh đàn guitar, dạy em nấu ăn. Em và anh đã cùng nhau đi chơi, và cùng nhau chia sẻ những bí mật nhỏ nhất. Em còn nhớ như in, những lần chúng ta cãi nhau vì những chuyện nhỏ nhặt, nhưng sau đó lại quay về bên nhau như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Đó là thời kỳ tuổi teen đầy hồn nhiên và ngây thơ, nhưng đồng thời cũng là thời kỳ để em hiểu biết về tình bạn và tình yêu.

Không biết từ khi nào, chúng ta mỗi người một lối đi. Cuộc sống bận rộn và những mối quan hệ mới đã khiến chúng ta dần xa cách nhau. Riêng anh lại đối diện với hai chữ “sự nghiệp”, và em không thể ngờ rằng điều đó khiến chúng ta ngày càng xa cách nhau. Từ lúc nào, bức tường vô hình được anh dựng lên giữa hai ta? Anh lạnh nhạt, anh thờ ơ, anh ngày càng xa cách em? Khi em tiến, anh lại lùi rồi mất tích trong im lặng? Lúc ấy em đã hiểu cảm giác của các cô gái khác khi phải đối mặt với việc không gặp được người mình mong đợi. Cảm giác chờ đợi và mong ngóng mà không nhận được sự quan tâm và gặp gỡ từ người khác khiến em cảm thấy cô đơn và buồn bã. Dần dần, em đã quen với điều ấy và cảm giác nhớ anh theo thế mà trở nên mờ nhạt.

Nhưng rồi, sau 5 năm, chúng ta gặp lại nhau. Cảm giác rung động tràn về trong tim em. Anh vẫn là người con trai ấy, vẫn nhiệt huyết, đam mê với công việc, còn em không còn là cô gái ngây thơ và hồn nhiên như ngày xưa. Chúng ta đã trò chuyện, chia sẻ những kỷ niệm xưa, và nhận ra giữa ta đã hình thành bức tường vô hình ngăn cản ta quay lại với nhau. Thật tiếc anh nhỉ? Chúng ta đã trải qua nhiều thăng trầm trong cuộc sống, cùng tận hưởng niềm vui khi ta có nhau, nỗi đau, boăn khoăn khi ta có khoảng cách, ấy thế mà, ta lại chả là gì của nhau. Chúng ta giờ đây không còn là người yêu của nhau, ngay cả bạn bè cũng khó.

Anh biết không, em đã từng muốn hỏi anh về chuyện ngày trước, tại sao lại rời đi mà không lời từ biệt. Nhưng rồi, em đã nghĩ, có câu trả lời hay không đã không còn quan trọng, đối với chúng ta ở hiện tại. Có một sự thật là, dù 5 năm trôi qua nhưng những kỷ niệm về anh vẫn còn đọng lại trong tâm trí em. Những buổi đi chơi, những lời nói ngọt ngào, những cảm xúc đầu đời dường như vẫn còn hiện hữu trong tâm hồn.  Đôi khi em tự hỏi nếu như chúng ta  gặp nhau vào thời điểm này, liệu chúng ta có giữ nhau khi đối diện với vấn đề trong cuộc sống không. Nhưng em cũng biết rằng đó chỉ là những suy tư hão huyền và không thể nào thành hiện thực. Những kỉ niệm đẹp ấy, em xin phép giữ còn người và những nỗi đau, nỗi thất vọng, mong ngóng chờ đợi xin được lãng quên.

Cảm ơn anh đã đến với em trong thời thanh xuân, để em có cơ hội nếm trải điều ngọt ngào của cảm xúc đầu đời, rồi sự đau buồn khi mối tình đầu không trọn vẹn. Giờ em cũng không hề trách giận anh vì chuyện ngày xưa, ít nhất em đã có được khoảng thời gian sống hết lòng với tình cảm trong trẻo, không có gì hối tiếc. Đôi khi, chúng ta cũng cần phải chấp nhận rằng không phải mọi mối quan hệ đều có thể tiến xa và đôi khi, để đi tiếp, chúng ta cần phải buông bỏ những điều không còn thuộc về mình nữa. Đúng không anh? Hy vọng anh và em sẽ tìm thấy sự bình yên và hạnh phúc trong tương lai.

© Tác giả ẩn danh - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Người Ta Tài Giỏi Không Có Nghĩa là Bạn Kém Cỏi | Blog Radio 899

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thủ đô yêu dấu

Thủ đô yêu dấu

Ước mơ của tôi là được đến thủ đô Thủ đô dấu yêu bốn ngàn năm văn hiến

Tình yêu của đất

Tình yêu của đất

Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.

Phù sa

Phù sa

Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.

Sóng

Sóng

Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.

Tập lớn

Tập lớn

Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.

Những con sóng

Những con sóng

Nếu ngày nay biển không có sóng Thì biển muôn đời chẳng có màu xanh

Xúng xính là em

Xúng xính là em

Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.

Nơi tôi sinh ra

Nơi tôi sinh ra

Hải Dương nơi tôi sinh ra Nơi đồng lúa chín Vị ngọt phù sa

Cách thành công của người thích an nhàn

Cách thành công của người thích an nhàn

Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.

back to top