Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tôi biết ngày hôm nay em lại khóc

2022-02-21 01:20

Tác giả: Mộc Trà


/* Vast 2.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] /* Vast 3.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa]

blogradio.vn - Em không sai, em chỉ ngốc nghếch như bao cô gái trong tình yêu vậy thôi, và tôi hiểu vì sao em lại như vậy, vì tôi đã từng như em, bất chấp hết những lời mọi người nói chỉ để bên cạnh một người luôn làm mình tổn thương, một người luôn coi mình như một trạm dừng chân để rồi họ đi tiếp.

***

Có lẽ giờ này em chưa ngủ, có lẽ giờ này em đang một mình đối diện với những tổn thương người ra đi để lại, có lẽ giờ này em đang tự mình lau những giọt nước mắt lặng lẽ rơi, chỉ có những tiếng nấc bị kèm nén nơi trái tim đang nhói đau. Tôi biết có lẽ giờ này em đang rất buồn, buồn vì nhìn thấy hình ảnh của người em đã yêu thương hết thời thanh xuân của mình nắm tay người con gái khác, người con gái mà họ đã chọn để bắt đầu một cuộc sống mới mang tên hôn nhân.

Tôi là người đã chứng kiến cuộc tình của em, tôi là người đã nhìn thấy tận sâu trong ánh mắt em đã từng rất hân hoan khi kể về người con trai ấy, người mà em đã yêu, đã dành hết tuổi thanh xuân của mình cho họ, tôi đã lắng nghe những tâm sự của em mỗi lần người đó làm em giận, làm em tổn thương và tôi cũng đã nhìn thấy sâu trong ánh mắt em một nỗi buồn, một nỗi đau đằng sau những nụ cười khi em và người đó chia tay. Thời gian đã qua liệu đủ lâu để trái tim em bình yên.

Ngày hôm nay khi đã rất khuya tôi sau khi làm xong công việc, như một thói quen tôi lướt mạng xã hội và đã nhìn thấy hình ảnh của người đó nắm tay người con gái khác, người con gái trong bộ váy cưới trắng tinh khôi. Tôi đã từng mong có một ngày em được mặc chiếc váy cưới trắng xinh đẹp đó nắm tay người mà em yêu đi đến hết cuộc đời vì em xứng đáng có được những điều tốt đẹp như vậy, vì em đã yêu, đã yêu hết mình mà quên đi chính bản thân mình. Tôi biết em cũng sẽ nhìn thấy những hình ảnh họ xúng xính trong bộ ảnh cưới đó, rồi em lại khóc, em lại nhói đau. Nhưng em thân yêu của tôi ơi, nếu có thể hãy cứ khóc lần cuối cùng cho mối tình của chính mình, hãy cứ khóc như em chưa từng được khóc, đừng bắt bản thân phải cố gắng kìm nén những cảm xúc ấy vì nó sẽ chẳng làm cho em cảm thấy dễ chịu hơn, em hãy cứ khóc cho dù sẽ phải tự tay mình lau những giọt nước mắt ấy. Tôi tin rằng em – một cô gái nhỏ bản lĩnh em sẽ đi qua được những tổn thương ấy để bắt đầu một cuộc sống mới, họ đã không lựa chọn nắm tay em, không có nghĩa là em không cho mình được phép nắm tay một người xứng đáng để đi tiếp. Ngày hôm nay, đúng nên là ngày hôm nay em hãy cứ khóc và rồi để cho cuộc tình dài ấy tan biến theo quá khứ.

Ngày em khoe mình yêu cậu ấy, tôi đã rất mừng cho em, nhưng rồi thời gian trôi qua tôi lờ mờ nhận ra có điều gì đó không hợp lý. Cậu ấy luôn tỏ vẻ ngại ngần mỗi khi đi cùng em giữa chốn đông người, những cuộc dạo chơi thưa thớt, cậu ấy sẵn sàng bỏ lại em một mình vào những ngày lễ, càng ngày cậu ấy không còn dành thời gian nhiều cho em nữa, em nói rằng đó là tình yêu của người trưởng thành, em luôn bênh vực cho cậu ấy mỗi lần tôi nói những điều tôi thấy băn khoăn về mối quan hệ của em.

Em không sai, em chỉ ngốc nghếch như bao cô gái trong tình yêu vậy thôi, và tôi hiểu vì sao em lại như vậy, vì tôi đã từng như em, bất chấp hết những lời mọi người nói chỉ để bên cạnh một người luôn làm mình tổn thương, một người luôn coi mình như một trạm dừng chân để rồi họ đi tiếp. Tôi đã từng oán trách họ, tôi đã từng hận họ vì họ làm tôi tổn thương, nhưng rồi thời gian và những mối quan hệ mới giúp tôi nhận ra, chính bản thân chúng ta tự làm mình tổn thương vì cố chấp không nhận ra bản chất của mọi sự việc đã diễn ra, lặp đi lặp lại nhiều lần những nỗi đau.

Tôi bất chợt nhớ ra trong từng đó thời gian bên em, cậu ấy chưa bao giờ chia sẻ bất cứ hình ảnh nào của em và cậu ấy, không một dòng trạng thái liên quan tới 2 người, không gì cả, cậu ấy thậm chí còn ngần ngại mỗi lần được mời tham gia các buổi gặp gỡ của chúng ta và có lẽ còn nhiều hơn thế tôi chẳng thể nhớ hết được. Nhưng mỗi khi nhìn thấy em cười thật tươi khi thấy cậu ấy, em kể về những kế hoạch, dự định của hai người với ánh mắt lấp lánh, tôi đã tự nhủ rằng có lẽ cảm nhận của mình là sai, và cậu ấy sẽ yêu em, sẽ cùng em có một cuộc sống hôn nhân viên mãn như em mong muốn. Nhưng rồi vào một ngày chẳng đẹp trời, em ánh mắt đỏ hoe vẫn cứ cố gắng gượng cười mà nói rằng “em chia tay rồi”. Tôi không thấy bất ngờ, chỉ thấy tiếc thanh xuân của em, thấy tiếc tuổi trẻ của em đã dành cho không đúng người mà đánh mất đi rất nhiều cơ hội của chính mình. Và giờ để em bắt đầu lại một cuộc sống mới không có cậu ấy bên cạnh, và để em tiếp nhận một mối quan hệ mới có lẽ là điều rất khó khăn. Tôi biết em khó khăn khi phải đối diện với cậu ấy mỗi ngày, đối diện với người đã vì người con gái khác mà rời đi.

Hàng ngày tôi nhìn sự cố gắng của em để đi tiếp, mỗi lần chỉ cần có ai đó nhắc tới cậu ấy, hay em nghe được thông tin cậu ấy có người mới, cậu ấy sắp kết hôn, tôi biết em rất buồn, đằng sau cô gái luôn tỏ ra mình mạnh mẽ thực ra là một người yếu đuối, chỉ là em không muốn ai nhìn thấy mình khóc, ai nhìn thấy mình yếu đuối mà thôi. Mỗi lần như vậy tôi không thể làm gì cho em bớt đi những tiếng nấc nghẹn ngào ấy, tôi chỉ biết ở đây lắng nghe em nói, mắng em vì em quá lương thiện.

Ngày hôm nay, nước mắt em lại rơi và có lẽ em chẳng kìm nén nó mà cứ để nó rơi, rơi rơi mãi. Nhưng rồi sao, mọi thứ chẳng thể quay lại được như trước, người đi rồi còn lại mình em với mớ hỗn độn cảm xúc yêu thương, em sợ phải bước tiếp vì em chênh vênh, em co mình lại để tự bảo vệ trái tim yếu đuối của mình. Em có thể làm mọi thứ để bản thân em thấy ổn nhất, nhưng rồi em ạ, em cũng phải đứng dậy mở cửa trái tim mình để đón ánh mắt của sớm mai, đón những điều tốt đẹp đang tới. Ai rồi cũng sẽ phải quên, không ai có thể chờ đợi mãi một người không bao giờ quay đầu lại phía mình. Ngày hôm nay, tôi lại thấy thật may mắn vì cậu ấy đã kết hôn, vì em cũng tới lúc cần nhìn thẳng vào sự thật, không còn hi vọng, không còn ảo tưởng về tương lai, sự thật có đớn đau ra sao, em có cảm thấy ngộp thở tới mức nào thì điều này cũng là điều sớm muộn em cần đối diện. Tôi biết sẽ rất khó khăn nhưng bên cạnh em còn nhiều người yêu thương em, mong muốn em có được hạnh phúc thật sự, hãy mạnh mẽ lên nào cô gái, phía sau lưng em là bóng tối nhưng phía trước mặt em là ánh sáng, tới lúc khép lại cánh cửa phía sau để bước ra ngoài đón ánh nắng của ngày mới rồi.

Có lẽ giờ này em chưa ngủ và em đang khóc.

Và giờ này, tôi mong em sẽ được bình yên trong tâm hồn.

© Mộc Trà - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Người ta đâu có thương mình đâu | Radio Tình Yêu

Mộc Trà

Sometimes you put walls up not to keep people out, but to see who cares enough to break them down

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thủ đô yêu dấu

Thủ đô yêu dấu

Ước mơ của tôi là được đến thủ đô Thủ đô dấu yêu bốn ngàn năm văn hiến

Tình yêu của đất

Tình yêu của đất

Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.

Phù sa

Phù sa

Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.

Sóng

Sóng

Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.

Tập lớn

Tập lớn

Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.

Những con sóng

Những con sóng

Nếu ngày nay biển không có sóng Thì biển muôn đời chẳng có màu xanh

Xúng xính là em

Xúng xính là em

Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.

Nơi tôi sinh ra

Nơi tôi sinh ra

Hải Dương nơi tôi sinh ra Nơi đồng lúa chín Vị ngọt phù sa

Cách thành công của người thích an nhàn

Cách thành công của người thích an nhàn

Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.

back to top