Có thể chúng tôi không còn bên nhau, nhưng tình yêu vẫn tồn tại
2023-11-28 05:30
Tác giả: Bảo Duy
blogradio.vn - Có thể là chúng tôi không còn bên nhau, nhưng tình yêu và kỷ niệm đó vẫn tồn tại. Đôi khi, trong những giây phút lặng im, tôi cảm nhận được hơi thở của những kỷ niệm đó, và tôi biết rằng tình yêu thanh xuân mà chúng tôi đã trải qua là một phần quan trọng của cuộc sống của tôi.
***
Trên chiếc xe bus vào một ngày hè năm lớp 11, tôi, một chàng trai trẻ, ngồi một mình, nhìn qua cửa sổ với ánh mắt mơ màng. Cảnh đẹp của mùa hè và gió thoảng qua tóc tạo ra một cảm giác thật tuyệt vời. Trong khi tôi lạc mất trong suy nghĩ, ánh mắt tôi chợt chạm vào một cô gái đang đứng đợi bên đường. Cô ấy có mái tóc nâu mượt mà và ánh mắt tươi sáng.
Cô gái ấy lên xe và ngồi xuống ngay bên cạnh tôi. Tôi không thể tin được may mắn của mình. Tâm trạng thần kỳ lan tỏa trong lòng tôi. Tuy nhiên, sự ngại ngùng và sợ hãi đã làm cho tôi không thể nói một lời nào. Chúng tôi chỉ đối diện nhau, đôi khi cả hai cùng nhìn nhau và cười ngọt ngào. Dường như trong khoảnh khắc đó, thời gian dừng lại.
Mùa hè nhanh chóng trôi qua và tôi vẫn không thể quên hình bóng ấy. Tôi không biết tên cô gái đó, nhưng cảm xúc trong tôi vẫn còn mãi. Tôi tự hỏi liệu chúng ta có gặp lại nhau một ngày nào đó.
Nhưng định mệnh đã có những âm mưu khác. Đến khi nhập học lớp 12, tôi ngạc nhiên khi biết rằng cô gái đó, tên là Linh, mới chuyển tới và chúng tôi được chung lớp. Khi nghe tin đó, tôi không thể kiềm chế niềm vui trong lòng. Cô ấy sẽ ngồi chung bàn với tôi ư.
Những ngày đầu tiên của năm học mới, chúng tôi trở thành bạn bè thân thiết. Chúng tôi cùng nhau học bài, chia sẻ những niềm vui và khó khăn của cuộc sống học sinh. Mỗi ngày, tình cảm giữa chúng tôi ngày càng trở nên sâu sắc hơn. Tôi thấy mình hạnh phúc hơn bao giờ hết khi có Linh bên cạnh mình.
Thanh xuân của chúng tôi trôi qua đầy màu sắc và niềm vui. Chúng tôi tạo ra những kỷ niệm đáng nhớ, đi dạo trên bãi biển vào mỗi cuối tuần, xem phim, và cùng nhau khám phá những nơi mới. Tôi nhận thấy rằng Linh là người mà tôi muốn dành trọn cuộc đời này để ở bên và che chở.
Tuy nhiên, trong những tháng cuối năm học, chúng tôi bắt đầu cảm thấy áp lực vì kỳ thi tốt nghiệp đang đến gần. Chúng tôi mất nhiều thời gian cho việc học và cả hai bắt đầu xa cách nhau. Những cuộc tranh luận nhỏ mọi làm càng làm cho chúng tôi thêm căng thẳng và xa cách.
Cuối cùng, khi kỳ thi tốt nghiệp khép lại, chúng tôi đã không thể duy trì mối quan hệ đặc biệt giữa chúng tôi. Cuộc sống đưa chúng tôi đi hai hướng khác nhau. Chúng tôi cố gắng giữ liên lạc, nhưng thời gian và khoảng cách đã ngăn cản chúng tôi.
Năm sau đó, tôi tiếp tục học đại học và đắm chìm trong cuộc sống mới. Linh cũng đi theo con đường riêng của mình. Mỗi ngày, tôi vẫn nhớ về những kỷ niệm đẹp và tình yêu thanh xuân đã trải qua bên cạnh Linh.
Cuộc sống tiếp tục trôi qua và giờ đây, chúng tôi đã đi xa nhau, nhưng tôi vẫn cất giữ trong lòng mình những kỷ niệm và tình cảm đặc biệt dành cho Linh. Dù chúng tôi đã bỏ lỡ nhau, nhưng tôi biết rằng những tháng ngày thanh xuân tuyệt vời đó sẽ mãi mãi là một phần của cuộc sống của tôi.
Có thể là chúng tôi không còn bên nhau, nhưng tình yêu và kỷ niệm đó vẫn tồn tại. Đôi khi, trong những giây phút lặng im, tôi cảm nhận được hơi thở của những kỷ niệm đó, và tôi biết rằng tình yêu thanh xuân mà chúng tôi đã trải qua là một phần quan trọng của cuộc sống của tôi.
© Bảo Duy - blogradio.vn
Xem thêm: Thời Gian Sẽ Chữa Lành Mọi Vết Thương
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Tình yêu của đất
Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.
Phù sa
Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.
Sóng
Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.
Tập lớn
Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.
Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân
Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.
Xúng xính là em
Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.
Cách thành công của người thích an nhàn
Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.