Phát thanh xúc cảm của bạn !

Ngày tết vắng bóng hình ba

2024-02-02 07:35

Tác giả: duyen nguyen


/* Vast 2.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] /* Vast 3.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa]

blogradio.vn - Gần đến ngày Tết bố đưa chúng con đi chợ mua quần áo mới, lúc đó chị em con vui lắm cứ hồn nhiên mà đón nhận mọi thứ, đâu biết để có được bộ quần áo mới cho các con ngày Tết mà bố đã phải đánh đổi biết bao nhiêu mồ hôi công sức để có được.

***

Con còn nhớ nhưng năm tháng tuổi thơ của mình và em trai, khi đó gia đình mình nghèo lắm bố vẫn phải gánh từng gánh rọ để đánh lấy tôm nuôi chị em con ăn học. Trời mùa đông rét cắt da, cắt thịt, mọi người nằm trong chăn vẫn còn thấy lạnh, mà 3 hay 4 giờ sáng bố đã phải dậy lội xuống ao nhấc từng chiếc rọ tôm, để kiếm được vài lạng tôm để đổi lấy gạo, lấy tiền nuôi chị em con.

Vì Tết sắp đến bố muốn có thêm tiền để trang trải bớt nợ nần, muốn mua cho các con bộ quần áo mới cho bằng chúng bằng bạn mà bố đã nhận làm thêm rất nhiều việc, từ bốc đất đóng gạch thuê, phun thuốc sâu thuê... Toàn những việc nặng nhọc hại sức khỏe nhưng bố chẳng nề hà gì. Gần đến ngày Tết bố đưa chúng con đi chợ mua quần áo mới, lúc đó chị em con vui lắm cứ hồn nhiên mà đón nhận mọi thứ, đâu biết để có được bộ quần áo mới cho các con ngày Tết mà bố đã phải đánh đổi biết bao nhiêu mồ hôi công sức để có được.

Đến chợ bố bảo: "Các con cứ đi ngắm đi, thích bộ nào bố mua cho bộ đó". Nhưng tôi không như em trai của mình bố mua cho gì cũng được, mà là mình thích gì là muốn có cái đó! Vào đến cổng chợ đập vào mắt là chiếc áo len cao cổ rất đẹp, bản thân rất thích nó thế là đòi bố mua cho bằng được, bố bảo con cứ đi các cửa hàng khác xem đi nhưng bản thân nhất quyết không chịu đi, cứ đứng lì ở đó bao giờ bố mua cho mới chịu rời đi. Đến khi về nhà bố nói chuyện với mẹ tôi đi qua vô tình nghe được để mua được chiếc áo len đó cho tôi bố đã phải bỏ ra một số tiền có thể đong gạo nhà ăn cả tháng. Vào thời điểm đó mặc dù nhà cấy cả mẫu ruộng mà nhà tôi vẫn phải đi đong ăn từng bữa. Vì lúc đó mới gặt về phơi còn chưa được già thì những người cho vay đã đến mang hết về nhà họ. Qua lời mẹ kể tôi mới biết vì để có tiền xây cho chị em tôi một căn nhà bằng gạch nho nhỏ bố đã phải đi vay thóc nhà người ta lãi gấp đôi gấp ba lần, mãi đến năm chị em tôi học xong đại học ra trường đi làm lúc đó nhà tôi mới trả được hết nợ. Nên chiếc áo ấy tôi mặc giữ gìn lắm, khi đã cũ hay chật ri tôi không lỡ bỏ nó đi mà vẫn giữ nó như một kỉ niệm.

Cuộc đời bố tôi vất vả vì chị em tôi nhiều lắm. Ngày đi học đại học cuối tháng về nhà lấy tiền ăn, thấy bố đầu gối xưng to đi lại khó khăn, hỏi mẹ mới biết để có tiền cho chị em tôi cuối tháng này, bố đi phun thuốc sâu thuê không cẩn thận bị ngã đổ cả bình thuốc sâu độc hại lên người, rồi đầu gối không may va phải cái cọc người ta đóng ở đầu ruộng. Nghe mẹ kể mà tôi thấy xót xa trong lòng ri bật khóc nức nở. Bố thấy thế, mắng mẹ: "Bà kể cho con nghe làm gì, để cho con nó yên tâm đi học chứ!" Lúc đó tôi chỉ mong mình sớm học xong thật nhanh để có thể đi làm kiếm tiền lo cho em ăn học, sau đó giúp bố mẹ trả bớt nợ nần, để bố mẹ bớt những tháng ngày khổ cực.

Giờ đi làm được tiền Tết đến muốn mua gì về biếu bố, mà bố không còn bên cạnh thấy nhói ở trong lòng. Nhớ bố nhiều lắm ấy! Giá như bố hi sinh cho chị em tôi bớt đi một chút thì có lẽ bây giờ bố vẫn bên tôi. Bố ơi! Con yêu bố nhiều lắm, con cảm ơn bố đã cho cho cuộc sống ngày hôm nay. Bố luôn sống trong tim con bố của con à.

© duyen nguyen - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Mong Tháng Ngày Sau Này Vừa Đủ Bình Yên | Radio Chữa Lành

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thủ đô yêu dấu

Thủ đô yêu dấu

Ước mơ của tôi là được đến thủ đô Thủ đô dấu yêu bốn ngàn năm văn hiến

Tình yêu của đất

Tình yêu của đất

Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.

Phù sa

Phù sa

Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.

Sóng

Sóng

Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.

Tập lớn

Tập lớn

Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.

Những con sóng

Những con sóng

Nếu ngày nay biển không có sóng Thì biển muôn đời chẳng có màu xanh

Xúng xính là em

Xúng xính là em

Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.

Nơi tôi sinh ra

Nơi tôi sinh ra

Hải Dương nơi tôi sinh ra Nơi đồng lúa chín Vị ngọt phù sa

Cách thành công của người thích an nhàn

Cách thành công của người thích an nhàn

Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.

back to top