Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tình yêu là sự vừa khéo

2024-01-27 05:25

Tác giả: Lam vy


/* Vast 2.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] /* Vast 3.0 */ http://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa] https://delivery.yomedia.vn/vast?pid=4d37a8e1ee2e4265815bcbc2e454a830&vast=3&ec=0&ref=[yo_page_url]&w=[player_width]&h=[player_height]&aaid=[yo_device_aaid]&idfa=[yo_device_idfa]

blogradio.vn - Không phải tôi không tin tưởng anh ấy, mà là tôi quá lo sợ việc mất đi anh, lo sợ nơi mà tình yêu đã dồn hết tâm huyết đặt vào bỗng dưng một ngày nào đó biến mất, khi ấy tôi sẽ phải làm như thế nào. Nói trắng ra thì là tôi quá ỷ lại vào anh ấy.

***

Yêu không phải là sự gồng mình, không phải tối ngày dính chặt lấy nhau, cũng không đòi hỏi sự hi sinh cho nhau điều gì, nếu không điều mang lại chỉ là sự mệt mỏi và gò bó. Dù yêu đối phương đậm sâu đến đâu cũng phải giữa lại cho bản thân chút sự tôn trọng và một chút tâm hồn độc lập tự chủ.

Mùa đông đến mang theo từng đợt gió rét buốt, mang theo cả sự cô đơn thổi vào lòng tôi. Tôi và anh ấy đã chia tay vào đúng ngày đầu mùa đông năm ngoái. Hôm ấy gió cũng lạnh buốt như hôm nay. Anh ấy là mối tình đầu của tôi, một mối tình kéo dài 6 năm. Chúng tôi bên nhau từ những năm đại học, đã từng chứng kiến nhau trưởng thành, cùng nhau đi qua những khó khăn, thăng trầm trong cuộc sống.

Tôi là một người khá là trầm tính, hướng nội. Tôi không đặc biệt thích gì hay hứng hứng thú với bất kì cái gì. Còn anh ấy thì lại là một người vô cùng nổi bật, có ngoại hình, thông minh, hài hước. Chúng tôi cứ như là hai thái cực khác nhau. Mọi người cũng thắc mắc tại sao chúng tôi lại có thể bên nhau đến thế. Vì anh ấy cứ một ánh hào quang sáng chói nên tôi rất thiếu tự tin, luôn lo rằng anh ấy không yêu mình và rất sợ mất anh ấy. Mỗi khi đi cùng anh, tôi có cảm giác như mình bị lu mờ, bị ánh sáng từ anh đẩy lùi về phía sau, tôi lại bất giác tự buông tay anh ra và rụt rè đi sau anh, chờ đợi anh quay lại tìm mình và nắm lấy tay mình. Hay những lần nhắn tin mà mãi không thấy anh ấy trả lời là tôi cứ có một cảm giác bất an, lo sợ anh ấy không cần mình nữa. Là khi ấy tôi lại dò hỏi anh đủ thứ, kiểm tra cả điện thoại của anh ấy, làm loạn chỉ vì một chuyện cỏn con. Không phải tôi không tin tưởng anh ấy, mà là tôi quá lo sợ việc mất đi anh, lo sợ nơi mà tình yêu đã dồn hết tâm huyết đặt vào bỗng dưng một ngày nào đó biến mất, khi ấy tôi sẽ phải làm như thế nào. Nói trắng ra thì là tôi quá ỷ lại vào anh ấy. Có lẽ khi ấy, anh hiểu tôi là một người như thế nào, cho nên anh rất chiều tôi, thương tôi, không vì những hành động vô lý của tôi mà trách móc hay cãi nhau.

Ban đầu thì là vậy, nhưng lâu dần, vì những tác động của môi trường xung quanh, vì những áp lực từ cuộc sống và công việc, anh đã không thể chịu nổi những tính đó của tôi nữa. Anh ấy bắt đầu thấy tôi luôn làm loạn một cách vô lý. Tình yêu giữa chúng tôi bắt đầu xuất hiện những rạn nứt, những vỡ vụn không thể gắn lành lại được nữa. Chúng tôi đã cãi nhau một trận rất to, và anh đã buông lời chia tay. Tôi đã từng tưởng tượng rằng, một lúc nào đó anh ấy không còn yêu mình nữa và nói chia tay thì bản thân sẽ phản ứng như nào. Có lẽ là suy sụp, hèn mọn níu kéo anh hay là làm loạn lên. Nhưng không, khi mà thời khắc mà tôi luôn lo sợ đến, tôi lại bình tĩnh đến lạ thường. Khi anh ấy đề nghị chia tay, tôi im lặng một hồi, cả tôi và anh cùng im lặng, đến mức cây kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy rõ ràng. Tôi im lặng một lúc lâu và rồi đồng ý lời chia tay ấy.

Tôi chợt nhận ra bản thân đã ích kỉ đến nhường nào, nhận ra bản thân đã tự tay dần cắt đứt tình yêu của mình tự lúc nào không hay. Tôi cũng chẳng có tư cách mà níu giữ anh ấy lại bên cạnh mình. Tôi biết anh ấy đã quá bao dung tôi, đã từng cố gắng thương tôi dù cho tính cách của tôi quái gở như nào, cho nên tôi nghĩ anh nên có một cuộc tình với một người con gái tốt đẹp hơn tôi gấp vạn lần.

Hóa ra, sau khi chia tay, tôi không suy sụp như tôi đã tưởng tượng. Tôi vẫn yêu anh ấy. Nói không luyến tiếc cuộc tình này thì là nói dối, trái tim tôi vẫn đau âm ỉ mỗi khi nhắc về anh. Chính tôi là người đã đẩy anh ấy đi xa khỏi mình, cũng chính tôi là người phá vỡ đi mối tình mà tôi trân trọng nhất. Nhưng tôi rất cảm ơn mối tình đầu ấy, dù rằng đã chia tay nhưng tôi lại học được rất nhiều thứ. Thay vì nói rằng mình quá yêu anh ấy thì chi bằng hãy nói rằng bản thân không đủ tự lập, quá ỷ lại vào anh ấy. Tôi gần như đặt hết tất cả tâm tư của mình vào tình yêu ấy, nhưng thực tế lại chính là yêu đến hèn mọn, làm cho cả hai bên đều bị tổn thương, đều bị đau khổ. Yêu quá nhiều thì kì vọng càng sâu, cũng sẽ để tâm quá mức đến sự đối đáp của đối phương. Điều đó dường như đã ăn mòn đi tình yêu của chúng tôi, biến tình yêu trở nên ích kỷ, không còn đơn thuần là một tình yêu mà bất kỳ ai cũng mong muốn.

Một tình yêu tốt đẹp là không đánh mất chính mình, là yêu một cách thoải mái, yêu một cách tự do. Trong tình yêu, cần phải cho nhau không gian riêng tư, cho nhau thời gian, hai người mới có thể trưởng thành và bền lâu. Tình yêu tốt đẹp không phải là yêu đến chết đi sống lại, không phải là anh ỷ vào em, em dựa vào anh, không phải là yêu đến mức hai bên không còn thời để hít thở. Tình yêu cũng như nắm cát trong tay, bóp chặt quá thì nắm cát ấy sẽ ngày càng ít dần, chảy dần ra khỏi lòng bàn tay, đến cuối cùng khi mở ra thì chẳng còn lại gì.

Khoảng thời gian bên nhau đã cho tôi ngộ ra nhiều điều. Tôi như trưởng thành hơn sau cơn đau âm ỉ ấy. Dù giờ tôi và anh như hai người dưng, như là hai người xa lạ qua nhau một cách vô tình, tôi vẫn mong anh ấy có được cuộc sống thật hạnh phúc, tìm được người thương mình trọn vẹn nhất.

© Lam vy - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Yêu Đúng Người Sẽ Có Một Đời Hạnh Phúc | Radio Tâm Sự

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thủ đô yêu dấu

Thủ đô yêu dấu

Ước mơ của tôi là được đến thủ đô Thủ đô dấu yêu bốn ngàn năm văn hiến

Tình yêu của đất

Tình yêu của đất

Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.

Phù sa

Phù sa

Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.

Sóng

Sóng

Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.

Tập lớn

Tập lớn

Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.

Những con sóng

Những con sóng

Nếu ngày nay biển không có sóng Thì biển muôn đời chẳng có màu xanh

Xúng xính là em

Xúng xính là em

Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.

Nơi tôi sinh ra

Nơi tôi sinh ra

Hải Dương nơi tôi sinh ra Nơi đồng lúa chín Vị ngọt phù sa

Cách thành công của người thích an nhàn

Cách thành công của người thích an nhàn

Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.

back to top